Chương 32: Bé con. Dịch: Hoa Linh “Kể ra thì em cũng từng giúp anh Triệu đó.” Ngồi vào trong xe rồi, Lê Lô bỗng nhớ ra gì đó, nói. Đó là chuyện lúc anh Triệu còn bảo vệ luận văn tốt nghiệp, anh ấy đến Vạn Liên tìm một bạn học lấy số liệu, đúng lúc thấy Lê Lô đang làm PPT dự án, bị cách sắp xếp bố cục tinh tế của cô thu hút liền nói nếu PPT bảo vệ của mình làm được thế này chắc chắn có thể thông qua. Lúc ấy Lê Lô đã quen anh Triệu rồi, còn từng cùng Trần Tịnh Thực đi ăn xiên nướng với anh ấy và người nhà của anh ấy, nghe vậy thì rất hào phóng ngỏ lời bảo anh ấy gửi PPT qua để cô trau chuốt lại giúp anh ấy. Anh Triệu mừng rỡ, lập tức kết bạn wechat với cô rồi không chút khách sáo nhờ cô giúp đỡ. Giờ Trần Tịnh Thực mới biết có chuyện này, ngẫm nghĩ, nói: “Nếu đã vậy… Thế thì chiếc xe này coi như là tài sản chung của chúng ta rồi.” Lê Lô: “Thật ạ?” Ánh mắt cô sáng lấp lánh, mang theo tia giảo hoạt và tinh nghịch. Trần Tịnh Thực ừ một tiếng, “Thật.” “Anh Trần ơi anh thật hào phóng.” Lê Lô cười, lập tức vui vẻ, “Vậy em cũng là hội có xe rồi!” Nhà Lê Lô cũng có xe, còn không chỉ một chiếc. Cô ngồi thì ngồi, nhưng cũng biết đó là xe của bố chứ không phải của cô. Mà chiếc xe nhỏ cũ này, có thể là bản thân đã thật sự góp sức nên nghe Trần Tịnh Thực nói vậy, cô rất vui, cảm thấy một bộ phận của nó cũng thuộc về mình. Thế là thái độ của Lê Lô với chiếc xe này cũng thay đổi tức khắc, lập tức mở một phần mềm màu cam, tìm đồ trang trí xe ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bau-vat-cua-em/4737675/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.