Chương 10: Chừng mực. Dịch: Hoa Linh Quả nhiên, đợi khảo sát xong mảnh rừng này, vừa ra ngoài giáo sư Phó Lâm đã đi tìm người phụ trách lâm trường để bàn về vấn đề tối ưu hoá các loài ở đây. Hiển nhiên ông ấy cũng đã nhận ra đủ loại hạn chế và lỗ hổng của những cánh rừng trồng và rừng thứ sinh này, nếu đã muốn chăm chút và bảo tồn, vậy thì không thể không giải quyết những vấn đề này. Đến lúc này, Trần Tịnh Thực lại khôi phục vẻ khiêm tốn và cẩn thận thường ngày, người khác không hỏi thì anh sẽ không nói. Nhưng một khi lên tiếng, thứ đưa ra đều vô cùng có giá trị, chiều sâu và kiến giải. Phó Lâm và nhân viên của lâm trường không ngớt lời cảm thán, Dương Hội và Triệu Thanh ở một bên lại thầm sướng trong bụng: Anh Trần là mặt tiền của Viện Sinh Khoa Yến Đại và Trung tâm Vạn Liên bọn họ đấy, không phải chỉ nói suông thôi đâu. Sau khi quan sát xong mảnh rừng này, họ tiếp tục dựa theo kế hoạch ban đầu đi đánh dấu đường mẫu. Lê Lô mượn thiết bị chụp ảnh tốt nhất trong ban từ chỗ Túc Phưởng mang đến, chuẩn bị chụp lấy chụp để, nhưng thật sự đến đây rồi mới phát hiện bản thân lại lần nữa “vô tri”… Đã đi được gần một tiếng nhưng một con động vật có vú cũng chẳng gặp. Loài chim thì có… ba, bốn con chim khách xanh mỏ đỏ, không hề sợ người, mình lớn và ồn ào, dùng lời của Triệu Thanh mà nói thì đúng là con chim lắm mồm danh xứng với thực. Lê Lô không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bau-vat-cua-em/4737653/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.