Cái gì nó cũng phải có nguyên nhân của nó,
Ngay cả việc vì sao mà Nguyễn Kiên với Đức Sang cứ suốt ngày mày mày tao tao mà đi chung với nhau, thì ngoài việc là học chung một lớp với Đặng Hải, còn có một lý do khác.
Hai tên này, ở chung.
Thực ra xét về điều kiện kinh tế thì nói thực là chỉ nhàng nhàng thôi, thế nhưng bố mẹ của Nguyễn Kiên cũng mua được một căn nhà nhỏ trên Hà Nội, mua từ lâu lắm rồi nên thời đấy đất cát còn chưa tới nỗi đắt, mua để cho chị của cậu đi học. Thế rồi, chị cậu ra trường, lấy chồng. Nên căn nhà này có độc một mình cậu ở.
Mới lên Hà Nội mà, cái gì cũng lạ, cũng sướng, thế nên chả may vấp vào cú lừa, đem hết cả tiền nộp học đi đầu tư chung với mấy tên anh chị, kết quả bị lừa cho sạch sẽ, suýt chút thì cháo không có mà húp.
Đúng lúc đấy thì Đức Sang cũng đang mòn mỏi đi tìm nhà trọ. Nhà cậu cũng thuộc dạng khá giả, ở nhà thì được cưng chiều, vậy nên nhất quyết không ở chung mấy chỗ xập xệ hoặc đông đúc quá, người lại dễ bị dị ứng, mấy chỗ xài nước không đảm bảo thực khiến cậu như sắp tức chết.
Một thằng thì đang thiếu tiền,
Một thằng thì đang ngứa muốn chết phải tìm chỗ ở mới.
Đương nhiên, trời se duyên là phải thành!
Thế rồi lúc một thằng quen nước hết ngứa, còn một thằng thì đã có tiền rủng rẻnh lại vẫn không tách nhau ra, chỉ bởi vì lúc này đã thành một nhóm ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-bau-troi-cua-em/112251/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.