Châu Huệ Mẫn lên phòng, cô nhìn thấy xe của Hán ca đổ ở đó cả đêm không rời đi. Cô mặc kệ, hắn thích ngủ trong xe thì tùy hắn. Rõ ràng hắn biết cô dễ mềm lòng, định dùng kế đó để ép cô xuống nữa sao, cô sẽ không mềm lòng nữa. 
Tới sáng sớm cô đi học, đi qua xe của hắn cũng không nhìn lấy một cái. Tới ngã tư đường hắn tắp xe vào chặn đường đi của cô, Hán ca đi xuống kéo cô nhét vào trong xe. Châu Huệ Mẫn chẳng thèm nói với hắn lời nào, hắn lúc nào cũng ngang ngược như vậy cô thừa hiểu. 
Nhìn hình ảnh phản chiếu qua kính xe bóng loáng, cô nhìn thấy hắn tiều tụy hơn tối qua nhiều chắc là cả đêm hắn không ngủ. Cô nhắm mắt mặt kệ, đó là việc của hắn chứ không liên quan tới cô. 
"Anh không chơi ma túy. Em đã từng nói không thích anh chơi, anh vẫn nhớ." 
Hán ca không nhanh không chậm nói. Cuối cùng cô cũng không thể ngó lơ hắn được, mở mắt ra nhìn đường đi phía trước. Trong xe im lặng, cô không biết nên nói gì với hắn nữa. 
"Huệ Mẫn em đừng cáu nữa được không vậy? Anh chỉ muốn chúng ta như trước đây, em yêu anh và anh cũng yêu em. Anh không muốn nhìn thấy em sợ anh, hay đay nghiến anh như thế này nữa." Hán ca nắm tay cô, hắn siết chặt rồi thả lỏng, cứ như vậy lập đi lập lại. 
"Lúc trước anh từng nói, nếu như anh không làm nữa. Hán ca, tôi đồng ý nếu như anh không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ac-quy-cua-em/2968200/chuong-39.html