Châu Huệ Mẫn ngồi ở trên người hắn khẽ động thân, nơi nhạy cảm của cả hai dính sát vào nhau không một khe hở. Cả hai cao trào, gậy th** run rẩy trong tiểu huyệ* ẩm ướt rồi bắn ra.
"Em có chuyện gì vậy?"
"Nhớ anh, không được sao?"
"Có thật không?"
Cô rời khỏi người hắn, nằm xuống bên cạnh. Châu Huệ Mẫn ôm hắn, vùi sâu vào trong lồng ngực hắn ổn định lại nhịp thở, cô nói:"Ôm tôi ngủ đi."
Hắn vòng tay ôm cô, Trạch Vũ có linh tính chẳng may. Cô tự nhiên lại thay đổi, trên đời này hắn biết không có chuyện gì tự nhiên hết, có lý do gì đó mà hắn chưa biết thôi.
Đợi Hán ca ngủ say, cô mới chui khỏi vòng tay của hắn, tìm bóp tiền. Châu Huệ Mẫn mở bóp ra, bên trong có rất nhiều chứng minh thư giả, cô lục lọi tim cũng đập nhanh đến khó thở.
Đập vào mắt cô là chứng minh thư của Trạch Vũ, người này... quá giống với hắn, nhưng cũng giống với Tiểu Vũ năm đó chỉ là góc cạnh trên gương mặt rõ ràng hơn. Chẳng lẽ bọn họ là... sinh đôi sao?
Châu Huệ Mẫn cố gắng bình tĩnh, không thể nào hắn là xã hội đen còn đội trưởng Trạch là...
Cô nhớ lại lời của Trần Ảnh Duy nói, có lần Hán Ca gặp nạn là do đội trưởng Trạch giúp. Cô nhìn về phía Hán ca đang ngủ say, rốt cuộc là sinh đôi hay hắn chính là Trạch Vũ, nhưng nếu hắn là Trạch Vũ vậy vết sẹo hắn cho cô xem đâu?
Cô cất lại mọi thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ac-quy-cua-em/2968198/chuong-40.html