"Nếu đã làm với Dương Ân thì đừng có động vào người tôi..."
Cố An Tước dừng động tác, thoáng sững người.
Hóa ra nhóc con vì chuyện này mà tủi thân đi uống rượu?
Nhìn cô gái vẫn đang bày vẻ mặt căm hận với anh, Cố An Tước không kìm lòng chống tay áp sát xuống, dọa cô gái vội đẩy lồng ngực anh ra.
"Anh..." Bàn tay Hà Tiểu Vãn đặt trên người anh căn bản chẳng có một chút sức lực nào, cô khẽ nhăn mày.
"Em có biết uống rượu say sẽ bị lợi dụng không?"
"Không ai dám." Cô gái lý nhí đáp.
"Tại sao?" Người đàn ông bật cười, tiếng cười trầm thấp gảy qua tai, cảm giác bị trêu chọc khiến toàn thân thiếu nữ như muốn nhũn ra.
"Chỗ này là văn phòng Ngoại giao..." Mặc dù đã say đến độ tay run mắt mờ, nhưng khẩu khí này vẫn rất lớn.
"Đúng, chỗ này của tôi..." Người đàn ông nghiêng đầu, ở dưới hõm cổ cô gái gặm nhấm một hồi.
"Nên tôi dám."
"Anh cút đi..." Hà Tiểu Vãn bị hơi nóng ở vành tai cảnh tỉnh, mở to mắt nhìn trần nhà, cảm nhận rõ từng ngón tay thô ráp của anh đã không còn an phận nữa.
Khoảnh khắc người đàn ông sắp chạm trúng nơi tư mật mềm yếu nhất của cô, một tiếng khóc nức nở của cô gái đã chặn đứng hành động của anh lại.
"Cầm thú... huhu..."
Cố An Tước chống tay ngồi dậy, giọt nước lăn dài qua đuôi mắt cô như gáo nước lạnh tạt thẳng vào người anh.
Hà Tiểu Vãn nhắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-yeu-co-ta/2907861/chuong-23.html