Sau buổi đấu giá, Hà Tiểu Vãn tự đi về một mình, nói là muốn một mình đi dạo trước rồi mới về nhà.
Hà Cảnh Minh lưỡng lự một lúc mới đồng ý, ban đầu còn nói để vệ sỹ đưa về, nhưng lại gặp Phong Hi.
Cô ấy đến đúng lúc như vậy, vừa khéo có lý do để thoái thác yêu cầu của anh trai.
"Anh ấy rất lo cho cô nhỉ?" Thấy Hà Tiểu Vãn đi đến, Phong Hi vội di điếu thuốc hút gần hết xuống dưới giày, vừa mở cửa xe cho cô vừa bâng quơ hỏi.
Hà Tiểu Vãn thắt dây an toàn, bỗng khựng lại giây lát.
Phong Hi hỏi câu này, có lẽ cũng biết chuyện Hà Cảnh Minh là anh trai nuôi của cô rồi.
"Cạch" một tiếng, Hà Tiểu Vãn ngồi thẳng người, nhàn nhạt đáp.
"Anh em hòa thuận là nhà có phúc."
Phong Hi cũng không có ý định đào bới chuyện gia đình nhà người ta, chỉ là hơi thắc mắc nếu hai người họ đã là người một nhà, vậy thì tại sao Cố An Tước lại còn lo được lo mất nữa.
Trong xe rất lâu đã không còn động tĩnh gì nữa.
Vì hai người đều là nữ, đặc biệt Phong Hi còn là người mà Cố An Tước sắp xếp, cho nên Hà Tiểu Vãn rất yên tâm dựa vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Bởi vậy khi cô mở mắt ra lần nữa, lúc này có hối hận thì cũng đã muộn.
Chiếc Roll Royce Cullinan đã đậu giữa sân tứ hợp viện Thương Sinh của Cố An Tước từ bao giờ.
Hà Tiểu Vãn quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-yeu-co-ta/2907853/chuong-31.html