Mấy ngày sau, lúc Hà Tiểu Vãn vừa xuống sân bay quốc tế Nam Dương thì Dư Sênh gọi điện thoại tới.
"Có chuyện gì thế?"
"Tiểu Vãn." Tiếng động bên kia vô cùng lớn nhưng tuyệt nhiên không lấn át được giọng nói hốt hoảng của Dư Sênh. "Cậu đang ở đâu thế? Có thể giúp mình nói với Cố An Tước nhẹ tay với Tống Dịch một chút được không?"
"Sênh Sênh, cậu bình tĩnh nói chuyện. Mình nghe không hiểu."
Cố An Tước nhẹ tay với Tống Dịch? Nhẹ tay chuyện gì?
Dư Sênh nuốt khan, cô còn nghe thấy tiếng cô ấy giục tài xế lái xe nhanh một chút.
"Chuyến bay của Tống Dịch sáng nay phát hiện có tàng trữ vũ khí, mình không rõ lý do, nhưng anh ấy bị triệu tập đi rồi. Nghe nói Cố An Tước cũng đã đến đó, cậu bảo ngài ấy nói giúp vài câu có được không?"
Phong Hi cũng đã giúp cô làm xong thủ tục, mắt thấy bóng dáng cô ấy đang xen qua đám đông bước về phía này, Hà Tiểu Vãn trấn an Dư Sênh rồi cúp máy.
"Được, Sênh Sênh, cậu đến đó trước, mình vừa xuống máy bay, ba mươi phút nữa gặp."
...
Dư Sênh vừa đến Cục Hàng không, vốn dĩ muốn vội vã xông vào thì bị bảo an chặn lại.
"Xin lỗi, người không mang phận sự, không được tùy tiện ra vào."
Dư Sênh đã lo lắng đến mức đứng ngồi không yên rồi, vậy mà lại gặp tình cảnh này. Nếu Hà Tiểu Vãn có mặt ở đây thì tốt, danh tiếng đủ lớn, có thể ra vào những nơi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-yeu-co-ta/2907819/chuong-43.html