Phòng khám Dược Nhân.
Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, lão Quý lại bận việc không thể trực tiếp đến đây. Một mình Hà Tiểu Vãn sắp xếp xong xuôi thì mặt trời cũng đã xuống núi.
Thời tiết đã dịu hơn, khung cảnh phía xa nhìn qua khung cửa sổ còn có thể thấy được một mảnh chân trời màu cam nhạt.
Nhưng cô thừa nhận, cả một ngày hôm nay trong đầu đều nghĩ đến chuyện đó.
Trác Văn Thiên đã ra ngoài, chắc chỉ một lúc nữa sẽ quay về tứ hợp viện. Cô không vội, quay người trở lại bàn làm việc gọi đi một cuộc.
"Hy Hy." Bên kia nhận máy nhưng lại không có động tĩnh, Hà Tiểu Vãn là người gọi đi, đáng lý ra đối phương phải lên tiếng.
Hà Tiểu Vãn xòe tay năm ngón ra trước mặt ngắm nhìn, từ tốn gọi một lần nữa. "Hy Hy."
"Hưm... a... đáng ghét..."
Hà Tiểu Vãn: "..."
Giọng phụ nữ đứt quãng, còn có tiếng thở dốc nặng nề, Hà Tiểu Vãn day mi tâm, không cần hỏi cũng biết đối phương đang làm chuyện gì.
"Hy Hy, cho cậu hai phút, hai phút sau mình sẽ gọi lại, cúp đây."
"..."
Tưởng Tuyết Hy trừng mắt nhìn cuộc gọi đơn phương kết thúc, nghiến răng đẩy người đàn ông đang đè trên ngực mình ra, đạp một cái khiến Thái Từ Nghiêm lăn xuống đất.
Cô vuốt lại tóc, ngồi thẳng dậy, vừa khéo Hà Tiểu Vãn gọi lại lần nữa.
"Tiểu Vãn, anh nghe đây." Tưởng Tuyết Hy cười cười, ra sức giải thích. "Chuyện không phải như cậu nghĩ đâu! Ban nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-yeu-co-ta/2907817/chuong-45.html