Rõ ràng đã hẹn Phong Hi đầu giờ chiều hẵng quay lại, vậy mà trôi qua nửa tiếng vẫn không thấy người đâu.
Lúc Hà Tiểu Vãn đến cổ trấn là cô ấy lái xe đưa đi, hiện tại Cố An Tước cũng đã quay về Nam Dương năm tiếng trước rồi.
Số thuốc cần đem về phòng khám Dược Nhân không thể nán lại thêm nữa.
Hà Tiểu Vãn ngồi trên bàn đá cẩm thạch, qua một tuần trà mà bên ngoài sân vẫn không thấy động tĩnh gì.
Phải biết từ trước đến nay Phong Hi đều không hề có sơ suất dù chỉ một lần.
Mày kiếm khẽ chau lại, cô rút điện thoại ra, phát hiện di động lúc này đã hết pin. Hà Tiểu Vãn đành đứng dậy đi tìm sạc điện thoại, lại mất thêm vài phút nữa mới khởi động lại máy.
Ngay lúc màn hình sáng rực, hàng chục tin nhắn hệ thống cảnh báo từ chiếc xe Cullinan của cô hiện lên. Thông số an toàn vượt mức quy định, thỉnh thoảng còn nhấp nháy một dòng chữ đỏ "Warning".
Chẳng lẽ... Phong Hi gặp chuyện rồi?
Ngay giây tiếp theo, bàn đá đã trống rỗng, thấp thoáng phía sau cột kèo màu đỏ chỉ thấy được tà váy thấp thoáng màu hồng.
"Trác sư huynh, mượn xe của huynh một chút được không?"
Nhận ra giọng nói gấp gáp của Hà Tiểu Vãn, Trác Văn Thiên hơi giật mình, nhưng cũng phản ứng rất nhanh chỉ về phía trước chỗ để chìa khóa. "Được, chìa khóa ở bên kia, có chuyện gì thế?"
"Em ra ngoài một lát."
"Anh đi cùng em." Trác Văn Thiên đã đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-yeu-co-ta/2907812/chuong-50.html