"Vãn Vãn, có phải anh... được làm ba rồi không?"
Cố An Tước run rẩy nói, càng mấy chữ cuối thanh âm càng khàn đi không rõ, ngay cả khóe mắt lạnh nhạt thường ngày cũng đã đỏ lên.
Thấy cô vẫn chưa chịu xác nhận, sự im lặng khiến cả người anh đều khó chịu.
"Vãn Vãn, em trả lời tôi!" Nhận ra bản thân kích động đến mức to tiếng, người đàn ông kìm nén lại. "Nếu em không nói, tôi lập tức gọi người đến chẩn đoán cho em."
Nói là làm, Cố An Tước đứng phắt dậy, xồng xộc cất bước đi, cả người đều thể hiện sự vội vã không chờ nổi, nhưng lại bị Hà Tiểu Vãn túm ngón tay giữ lại.
"Tôi nói... "
Cố An Tước quay đầu lại, quai hàm cứng ngắc nhìn xuống đỉnh đầu cô.
"Đứa bé... được hai tuần rồi, tôi mới chỉ phát hiện mấy ngày trước thôi..." Vừa dứt lời, bàn tay cô cũng chậm rãi buông ra.
Người đàn ông không cho cô toại nguyện, sức lực mạnh mẽ giữ chặt lấy bàn tay mảnh khảnh của cô, thuận thế đem cả thân thể Hà Tiểu Vãn ôm gọn vào trong lòng.
Hà Tiểu Vãn buông thõng hai tay, để mặc áp lực của anh ghì xuống người mình. Cô mở to hai mắt, cảm nhận thái độ phấn khích của anh còn lớn hơn cả cô vào mấy ngày trước.
Vài ngày trước ăn uống không còn thấy ngon miệng, cả người đều mệt mỏi bất thường. Khoảnh khắc cầm que thử thai hiện hai vạch đỏ chót trong tay, chính cô còn không thể tin nổi.
"Vãn Vãn, đứa bé cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-yeu-co-ta/2907774/chuong-72.html