Dương Ân kéo cô đến tầng hầm, ở đây lại là một phòng thí nghiệm khác.
Sau vài giây bàng hoàng, Hà Tiểu Vãn vội tỉnh táo lại, cử động nhiều càng khiến thuốc gây tê thấm nhanh vào từng tế bào trong cơ thể cô hơn. Hiện tại không chỉ mạng sống của cô quan trọng, cô còn phải đảm bảo an toàn cho đứa bé trong bụng nữa.
Hà Tiểu Vãn thể hiện bản thân đã không còn sức, lúc này Dương Ân mới buông cổ tay cô ra, chậm rãi xoay lưng lại.
Nét mặt nhợt nhạt, thần khí tiều tụy, đây chính là dấu hiệu của việc thiếu chất quá lâu.
"Hoàng Ân, quay đầu là bờ." Hà Tiểu Vãn căng thẳng nhìn Dương Ân, còn không quên gợi ra thân phận mà bấy lâu nay cô ta luôn che giấu.
Dương Ân trừng mắt cười khẩy, cũng không có ý định che giấu nữa. "Tôi vẫn luôn thắc mắc tại sao cô nhìn thấy tôi cướp người trong lòng của mình đi lại có thể bình thản sống chung như thế."
"Còn tưởng cô kiêu ngạo, trong sạch lắm chứ? Ai ngờ đều là tính toán cả..."
"Tôi đoán nhé? Có phải cô cho rằng bản thân cứ lạt mềm buộc chặt, thì sẽ moi được sự thật từ Cố An Tước không? Tất nhiên không thể rồi."
Dương Ân lượn lờ trước mặt cô, bắt đầu duỗi ngón tay ra đếm. "Cô cho người điều tra tôi, âm thầm gạch tên tôi khỏi gia phả Hà Hoàng. Cô tưởng mình có cái quyền làm thế sao?"
Ánh mắt Hà Tiểu Vãn nhìn Dương Ân không chút xao động. Từ sau khi phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-yeu-co-ta/2907772/chuong-73.html