"Mọi người đều biết nhau sao?"
Ngay lúc này, nhà Ngoại giao đột nhiên lên tiếng, đánh tan không khí căng thẳng trên bàn ăn.
Hai người đàn ông, một người là Thị trưởng một người là Bộ trưởng, theo lý mà nói thì nên làm ăn hòa hợp, như hổ mọc thêm cánh.
Nhưng đáng tiếc là hổ sẽ không bao giờ biến mình thành con mồi cho sư tử.
Bên ngoài nhìn vào vẫn nghĩ mối quan hệ giữa Hà gia và Cố gia đang rất tốt, nhưng thực chất hai người thừa kế sau này lại đang ngấm ngầm đấu súng, chỉ vì một bản giao ước liên hôn.
Hà Tiểu Vãn gượng cười, thật may Hà Cảnh Minh không quá nhẫn tâm, vẫn nói đỡ giúp cô.
"Mọi người ở đây không ai là người ngoài cả."
"Oh." Nhà Ngoại giao kia không biết mối quan hệ phức tạp giữa ba người, nghe Hà Cảnh Minh nói thế thì cũng không tò mò thêm nữa.
Nhưng Cố An Tước thì khác, anh rất tò mò lý do Hà Cảnh Minh đến nay hôm đây, cũng rất nhẫn tâm muốn chuốc gục đối phương.
Chỉ thấy người phục vụ mang rượu lên liền bị anh nói muốn đổi lại, khi chai rượu quý một lần nữa được đem tới, buổi uống rượu xã giao đã trở thành một cuộc thăm dò của hai người đàn ông đứng đầu Nam Dương.
Hà Cảnh Minh dẫu sao cũng chỉ là Thị trưởng, quyền hạn chỉ nằm trong phạm vi thành phố. Vậy nên việc ngồi cùng bàn với anh hôm nay thực sự khiến anh hơi bất ngờ.
Đã vậy còn không ngừng nhìn Hà Tiểu Vãn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-yeu-co-ta/2907752/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.