“Không cần đâu! Em có xe đây, sao phải nhờ anh trở? Đi xe anh thì xe này em để đâu?”
Mỗi khi nhìn thấy anh, cô lại nhớ đến lời thổ lộ bạo gan khi đó. Lúc ấy cô hét rất to, như là đang cố gắng cho cả thế giới biết rằng mình yêu anh đến nhường nào, không khỏi khiến cho cô những khi nhớ lại phải đỏ mặt tía tai, muốn tìm một cái hố chui xuống.
Mà còn là những khi gặp chính người mình đã hét thẳng vào mặt, cô sẽ không nói rằng… cô thực rất muốn bỏ của chạy lấy người!
Hiểu Phù cười gượng, vội vã gạt tay của Vương Đề Hiền ra. Cô vặn chìa khoá xe máy, chiếc bô ga rồ lên một tiếng nhưng xe lại không di chuyển.
Gương mặt của Hiểu Phù cứng đờ, nhìn lên bảng điều khiển xe máy.
Tức khắc, biểu cảm của cô chìm vào sự túng quẫn và nghẹn họng.
Chiếc xe này… hết xăng rồi.
Tại sao xe lại hết xăng vào ngày lúc này chứ?! À, sáng hôm nay Quý Cẩm Nga đúng là có nói với cô là xe hết xăng rồi… Sao cô lại không nhớ nhể?!
Vương Đề Hiền nhìn Hiểu Phù luống cuống, trên đôi mắt mệt mỏi của anh thoáng lộ ra ý cười. Anh cất giọng châm chọc.
“Nhà tôi sân rộng, tưởng không thể để vừa xe em sao?”
Thế là Hiểu Phù đành phải im bặt, theo Vương Đề Hiền bước vào trong nhà anh, ngồi chờ ở trong phòng khách đến khi Vương Đề Hiền thay xong quần áo thì lại theo anh ngồi vào trong một con xe Mayback,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-thuong-em-dau-anh-a/2499875/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.