1 tuần sau…
Trên đường đi làm về, Thiên Vũ định ghé qua thăm Vi xem tình hình thếnào. Cả tuần nay cả Vũ và Vi đều bận quá nên chỉ có thể liên lạc quađiện thoại, bởi vậy hôm nay Vũ muốn gặp Vi để tận mắt thấy Vi vẫn ổn thì Vũ mới có thể yên tâm.
Vừa đi đến cửa Vũ đã nghe tiếng ồn ào phát ra từ trong nhà…
“Mày là đứa con hư hỏng ! Tao nuôi dạy mày khôn lớn, cho mày ăn học đếnnơi đến chốn để rồi mày làm ra cái chuyện không biết xấu hổ này đấy hả ? Nói mau ! Cha của đứa bé là ai ?” Thì ra mẹ Vi đã phát hiện ra việc Viđang mang thai do lúc đang dọn phòng cho Vi đã tình cờ nhìn thấy giấykhám thai của Vi trong hộc tủ
“Con… con không biết là ai cả…hôm đó con say quá nên không nhớ gì cả” Vi cố gắng tỏ ra bình tĩnh
“Trời ơi là trời ! Sao tôi lại có đứa con hư hỏng như vậy chứ ? Mày nóiđi, rồi tao còn mặt mũi nào mà ăn nói với cả dòng họ chứ, mày mau phácái thai này cho tao !” Bà Kim khóc tức tưởi
Vi cũng không cầm được nước mắt: “Không được đâu mẹ à, như vậy là rấttội lỗi, đứa trẻ không có tội, con sẽ một mình nuôi đứa bé được mà, mẹcho con giữ lại cái thai này nha mẹ… con xin mẹ….” Vi bật khóc
“Nhưng mà làm sao có thể có con khi chưa có chồng được chứ ? Ba mày nhất định sẽ không tha cho mày đâu con à !”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-thich-phu-nu-nhung-anh-yeu-em-co-be-a/2466512/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.