Trong lúc vô tình giật mình nhớ ra, không biết có phải là do chiêu trò của Nhiếp Phí Nhi hay không mà phòng của cô ta lại ở đối diện phòng họ. Ngẫm đến cô ta tìm đủ một cách để đeo bám, không tiếc đem thân tế lên nhưng vẫn không thể đạt được điều mình muốn, đã vậy hiện tại còn phải một mình chịu đựng cơn phát tình trong khi người ta lại đang hưởng thụ thành quả cô ta tạo ra, quả là xứng với hai chữ đáng đời.
Nhưng lúc này Thanh Đường đã không có thời gian để ý đến những chuyện này rồi. Hiện tại anh đã bị thân hình nóng hầm hập của người bên trên hung đến tan chảy, chỉ có thể ra sức mà bám vào đối phương mới mong không bị dòng dung nham kia cuốn đi.
"Thanh Đường! Thanh Đường..."
"Ư ha... Tề Giản... Nhẹ chút a..."
"Thanh Đường... Anh mềm quá..."
"Aaa... Chậm chút ư hư..."
"Không được! Anh phải sinh con cho em..."
Lời vừa dứt cái hông như được gắn mô-tơ kia của hắn đã mạnh mẽ giã nát cái động nhỏ mê người của anh. Tư thái cứ như chỉ chậm một chút thôi thì sẽ làm lỡ giờ lành tháng tốt của hắn vậy.
Nhưng Thanh Đường đang trong cơn đê mê lại bị những lời hắn nói trong lúc kích tình đến không còn lý trí của hắn chấn cho tỉnh táo lại một chút.
Dù chỉ là một chút, sau đó anh lại nhanh chóng bị hắn kéo vào vực sâu. Thế nhưng ý nghĩ chợp lóe lên trong đầu lúc đó lại không đuổi đi được, đã cấm rễ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-phai-o-khong-phai-em-cung-muon/3325176/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.