"Về phần cá nướng..."
Hứa Tri ngần ngại nói không hết lời nhưng Thanh Đường vừa nghe đã hiểu ý hắn nên khẳng khái xung phong: "Nếu mọi người tin tưởng thì để tôi phụ trách cho. Chỉ cần thêm vài người hỗ trợ là được."
Còn chưa đợi Hứa Tri nói gì đám người đã nhao nhao bảo "tin tưởng" một đống lớn rồi.
Hứa Tri chỉ biết cười lắc đầu.
Thanh Đường được lòng tin của mọi người đương nhiên là vui rồi. Nhưng nhắm thấy thời gian không còn sớm nên anh liền liệt kê những thứ cần thiết cho món cá nướng rồi liền chuẩn bị đi mua đồ.
Lúc anh trở về cá đã được đưa đến đây.
Một thùng cá lớn bị đám người vây xung quanh, cứ như chưa từng nhìn thấy cá bao giờ.
Bên kia nồi nước lẩu của Hứa Tri hội trưởng đã thơm nồng gia trị cay mũi, đám người đều nháo nhào tỏ vẻ con sâu trong bụng lại kêu rồi.
Bọn họ liền nhìn nhau cười ha ha.
Tiếng cười rộn rã cả một góc trời.
Xung quanh sân mấy ngọn đèn đều đã thi nhau sáng lên.
Xen giữa tiếng cười là tiếng đánh vảy cá của Tề Giản và một vài người khác.
Vì để làm sạch số cá này họ đã huy động bốn Alpha cao to biết làm cá, trong đó có Tề Giản.
"Cậu thật sự biết làm a..."
Đến lúc này Lục Hạo Đình vẫn không tin được thằng bạn hơn chục năm nay của mình biết nấu ăn, còn biết làm cá.
Tề Giản chẳng thèm liếc mắt nhìn hắn. Động tác đánh vảy cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-phai-o-khong-phai-em-cung-muon/3324076/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.