Hắn lại hôn lên trán anh một ngụm nữa nhưng sau đó không có lên giường ôm anh cùng ngủ mà xỏ đại một chiếc quần đùi đi đến căn bếp nhỏ bật lửa nấu cháo. Làm người vận động từ đầu đến cuối nhưng lại chẳng thấy hắn ăn không tiêu, sức lực vẫn tràn đầy, tựa như có thể tiếp tục đại chiến ba trăm hiệp với nữa vậy. Quả thật là sức lực của Alpha không thể hình dung theo cách bình thường được mà.
Lúc này đã là giờ cơm trưa rồi, hắn biết anh sẽ đói nhưng khả năng bây giờ còn không ăn được. Hắn cũng muốn ôm anh nằm lười nhưng hắn phải chiếu cố ăn uống của anh trước.
Vốn hắn còn nghĩ anh sẽ ngủ thật lâu, kết quả trong nhà vừa bốc lên mùi thức ăn anh đã bị cơn đói gọi tỉnh.
"Anh đừng che, cái gì em cũng thấy cả rồi."
"..."
Thanh Đường thật muốn đập cái gối vào mặt hắn mặc dù anh vẫn cuống quýt muốn xuống giường đi tìm áo mặc.
Kết quả...
Bộp!
"..."
Anh ngơ ngác ôm cả chăn ngồi rạp dưới đất, cách giường còn chưa tới nửa bước chân mà ngây ngẩn.
Lúc nãy không để ý, thì ra toàn thân anh đã bủn rủn hết cả sau trận làm tình dữ dội kia. Nơi xấu hổ vẫn còn nóng rực, mang theo dư vị lúc bị cái thứ kia làm đến mãnh liệt. Mặc dù đã khép lại rồi, cũng không trầy da tróc vảy nhưng khó chịu là điều không thể tránh khỏi. Anh còn nghĩ nó không thể khép lại được nữa kia, bởi vì cái thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-phai-o-khong-phai-em-cung-muon/3324062/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.