Tề Giản nhìn anh cẩn trọng mà ngây ngô cầm lấy cả hai vật lớn nhỏ không đều kia chậm rãi mày mò, đáy mắt càng thêm sâu thẳm.
"Anh chưa từng tự mình chơi đùa nó sao?"
Nhìn cái cách anh luống cuống vừa đáng yêu vừa chọc người nhưng cũng quá tra tấn người, hắn nhịn một hồi lại không thể không lên tiếng nhắc nhở.
Hắn vừa nói xong thì liền thấy anh bối rối mà vô thức bóp loạn, vô tình lại khiến cho cả mình cũng bị đau. Hắn nửa buồn cười, nửa lại thương muốn chết. Cái dáng vẻ của anh lúc này... Đuôi mắt thì ửng đỏ phiến tình, vành môi hơi cong lên mang theo bối rối, áo sơ mi thì nửa kín nửa hở còn vắt ở trên cổ tay... Thật sự là khiến hắn hận không thể một ngụm nuốt anh vào bụng mà nhấm nháp bất kể giờ giấc.
"Nào, em dạy anh."
Vì tính phúc của mình, cũng vì muốn nhìn thấy dáng vẻ càng thêm chọc người của anh, hắn quyết định tự thân ra trận hướng dẫn cho anh.
Thế là hắn không đợi anh đáp lại đã đem hai tay mình bọc lấy hai tay anh, cùng nhau cầm lấy hai cái vật lớn nhỏ không giống nhau nhưng đều cứng rắn như nhau kia chuyển động lên. Theo cái động tác tuốt nhẹ của hắn, từ môi anh liền bật ra những tiếng rên rỉ dính nị chọc người. Thân hình cũng bủn rủn mà trượt trên bắp đùi hắn.
"Anh xem, là như vậy. Lên xuống nhẹ nhàng, không cần nắm quá chặt. Lâu lâu có thể vuốt ve đỉnh chóp..."
"Aaa..."
"Còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-phai-o-khong-phai-em-cung-muon/3324059/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.