Nhưng sau vài giây mỉa mai trào phúng trong lòng anh lại trở nên bình tĩnh mà một xiên thấy máu giết chết cái tên to xác kia: "Vậy giờ cậu không đẹp nữa rồi, còn rất xấu tính. Tôi có thể không cần để ý cậu nữa."
"..."
Tề Giản đứng hình mấy giây rồi bỗng nhiên gác tay lên trán cười ha ha.
Thanh Đường bị tiếng cười không rõ ý nghĩa còn bất thình lình của hắn chọc cho giật mình. Trong lòng anh không khỏi nghĩ, chẳng lẽ bị mình đã kích đến điên rồi?
Ai biết anh còn chưa nhìn ra được cái gì thì người đã bị đối phương đè ra gặm như chó gặm.
"Cậu bị điên à!"
Khó khăn lắm mới đẩy được cái đầu trước mặt ra, Thanh Đường cảm nhận được môi mình lại sưng lên, mặt đỏ rần rần hét thẳng vào mặt hắn.
"Thanh Đường! Thanh Đường! Em thích anh chết mất!"
"..."
Bỗng nhiên bị tỏ tình bất ngờ khiến anh không kịp phòng bị để đối phương thừa cơ thoát ra khỏi tay anh mà bắt đầu dịu loạn hỏm cổ anh đến ngứa ngáy.
"Cậu... Mau ngừng lại cho tôi ưm..."
Vất vả lắm mới tỉnh táo lại, ai biết lời tới cuối lại trở nên biến dạng bởi cái hôn bất ngờ lên sái cổ. Đừng nói Tề Giản, đến cả Thanh Đường cũng đúng hình vài giây.
"Ưm... Cậu ngừng lại..."
Nhưng sau đó đối phương giống như được tiêm thuốc trợ hứng, càng thêm suồng sã mà trêu chọc anh. Xúc cảm từ đôi môi kia khiến anh không nhịn được oằn người. Muốn giãy giụa nhưng lại như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-phai-o-khong-phai-em-cung-muon/2743069/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.