Chương trước
Chương sau
Nghĩ ngơi nguyên một buổi sáng vậy nên tinh thần của cô cũng tốt hẳn lên , không còn lờ đờ nữa . Cô chọn cho mình một chiếc váy màu vàng nhạt , búi tóc cao trang điểm nhẹ nhàng và cũng không quên đeo len mắt . Gương mặt cô chỉ cần đeo len là nhìn như con lai . Chuẩn bị xong xuôi thì cô rời đi . Hiếm khi được sang đây nên cô phải tận dụng cơ hội để đi ngắm nghía thành phố rộng lớn ở Pari này .

Cô cũng đã rủ Cindy đi cùng nhưng Cindy bảo có việc cần làm nên không đi được , vậy nên cô cũng đành đi một mình thôi . Vừa xuống sảnh của khách sạn thì nhìn thấy Lương Thành đang dứng ở quầy tiếp tân . Cô bước đến khẽ chào hỏi .

\- " Lương Tổng ? Anh cũng sang đây có việc sao ? "

\- " Khinh Vũ đấy à ? Tôi sàn đây để dự buổi đấu giá của Mr . Frago " Lương Thành nghe tiếng gọi , biết được là Khinh Vũ anh cũng niềm nở trả lời .

\- " À vâng , vậy tôi đi trước đây ! "

\- " Cô định đi dạo à ? " Lương Thành nhìn tổng thể của Khinh Vũ , lại đeo thêm máy chụp ảnh mini trên cổ anh cũng ngầm đoán được .

\- " Đúng rồi , anh có muốn đi cùng ? "

\- " Vinh hạnh , vinh hạnh " anh cười rồi đi theo Khinh Vũ .

Cả hai rất hợp ý nhau trong cách nói chuyện lẫn sở thích . Cùng nhau đi ăn uống , đi mua sắm đồ lưu niệm , dạo phố đi bộ , thử vài trò chơi mạo hiểm . Khinh Vũ cũng không ngần ngại gì mà đối đãi với Lương Thành như một người bạn thân thiết , Lương Thành thì khác anh luôn để ý đến Khinh Vũ không rời mắt . Anh cảm giác tim mình đang run động , cảm thấy rất yêu thích cô gái này cô ấy...như một chất gây nghiện vậy khiến cho người ta không thể cưỡng chế lại .

Nụ cười của Khinh Vũ dành cho Lương Thành là tình bạn bè thuần khiết , tình cảm tôn kính của cấp dưới đối với cấp trên . Còn anh thì luôn nhìn cô với anh mắt ngọt ngào say đắm , ánh mắt có ý cười . Sau vài lần gặp gỡ và nói chuyện thì Lương Thành bây giờ đã nhận định rằng anh thích cô gái này . Anh muốn theo đuổi cô ấy . Anh thầm nghĩ " Lương Nhi anh nghĩ mình yêu rồi ! "

Cả hai dạo chơi mãi đến 9h thì cũng chịu về , trước lúc về Lương Thành có ngỏ ý rằng muốn đi cùng cô trong buổi đấu giá và Khinh Vũ cũng đã đồng ý .

Về đến phòng thì cô thấy có hai chiếc hộp màu trắng sang trọng đang đặt ngay ngắn trên bàn , Cindy bảo là đồ của Khinh Vũ nên cô cũng tò mò mà mở ra xem .

Lúc này cô thấy một chiếc váy dạ hội tuyệt đẹp sáng lấp lánh như ánh dương đang ở bênh trong , chiếc hộp còn lại là một đôi gước pha lê tinh xảo . Nhìn thấy tờ giấy ghi chú bênh trong cô cầm lên đọc .

\- " Đây là lễ phục chú chuẩn bị cho cháu , hãy mặc nó để đi đến buổi dự hội "

Cô nhìn chiếc hộp thôi cũng thấy sang trọng , chiếc váy này chắc chắn rất đắt đây . Lẫn đôi guốc nữa waoo thật xa hoa cao quý . Cô khẽ mỉm cười cầm điện thoại gõ vài dòng tin nhắn rồi gởi cho Hạo Thần .

\- " Cảm ơn chú về lễ phục nhé và...con mèo ! "

\- " Không có gì " Hạo Thần cũng gõ gõ chữ rồi gởi lại .

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

Tập đoàn MLC .

Phòng Chủ Tịch .

Căn phòng cao quý sang trọng lúc trước bây giờ như trở thành một phòng dành cho thú cưng . Nào là chỗ ngủ , đồ chơi , quần áo , khay thức ăn vâng vâng đều được đặt hết ở trong phòng của anh .

Nếu ai không biết nhìn vào còn tưởng Hạo Thần là một người yêu động vật . Qua 2 ngày tiếp xúc với Đại Bạch thì Hạo Thần dần cảm thấy có thiện cảm với chú mèo này hơn , ban đầu nó rất quậy và lì nhưng lúc sau thì lại ngoan ngoãn không phá phách nữa nên anh cũng đỡ đi phần nào . Anh ngồi trên sofa nhìn con mèo đang nghịch quả bóng , anh nói .

\- " Đại Bạch ! " Anh biết đây là tên của chú mèo này nên cũng cần phải thử gọi tên chứ không thể gọi con mèo này con mèo kia được .

Đậi Bạch nghe thấy coa ngườ gọi tên , nó quay đầu nhìn Hạo Thần rồi từ từ bước đến .

\- " Meo "

Hạo Thần cảm thấy bây giờ nó khá giống chủ của nó , bề ngoài luôn tỏ ra mạnh mẽ lạnh lùng nhưng bênh trong ẩn chứa một tâm hồn trong sáng là một thiên thần nhỏ .

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

Viện Trạch của Đông Phương Gia .

Đây là nhà chính của Đông Phương Gia . Đông Phương Hùng ngồi trên ghế ông trầm ngâm thưởng thức tách trà .

Gương mặt nghiêm nghị đó không giữ được bao lâu thì trở thành gương mặt nịnh nọt , ông nhảy qua ghế bênh cạnh nắm lấy tay của Dương Nghi mà thủ thỉ

\- " Ây dô bà xã , anh biết sai rồi mà . Tha lỗi cho anh đi "

\- " Tha cái gì mà tha , tôi quyết định rồi sẽ không về bênh mỹ nữa mà sẽ định cư luôn ở đây . Dù sao nhà chính cũng chẳng có ai ở , tôi sẽ về đây sống . Còn ông , ông muốn đi đâu thì đi tôi không quản nữa . "

Dương Nghi bà thật ra đã hết giận từ lâu rồi , chỉ là nhân cơ hội muốn mượn cớ để sống ở Trung quốc luôn tiện thể kiếm vợ cho Hạo Thần . Cuộc sống bênh Mỹ cũng nhàm chán , ở quê hương vẫn quen thuộc hơn .

\- " Được được , em ở đâu anh ở đó . Em đừng giận nữa anh thật sự biết sai rồi . " Đông Phương Hùng tỏ ra vẻ đáng thương để xin tha thứ .

\- " Thật sự biết sai ? " Dương Nghi hỏi lại .

\- " Ừm ừm "

\- " Vậy tạm tha cho anh ! Mà có điều em tạm thời sẽ ở nhà của Hạo Thần , em phải đôn thúc nó kiếm vợ mới được . Khi nào nó có bạn gái em sẽ chuyển về nhà chính để sống "

\- " Haizzz , con nó lớn rồi . Tự khắt sẽ có thôi em quản làm gì " Ông cười cười xoa bóp tay cho bà xã của mình .

\- " Anh cải em à ? " Dương Nghi gằng giọng hỏi với ý đe dọa .

\- " Nào có nào có , anh nào dám cải em đâu . Nhà là phải có nóc mà em là cái nóc nhà của anh mà hè hè "

\- " Lớn già đầu rồi mà nịnh thấy ớn , con nó nghe được nó cười cho dị mặt " Bà cười rồi trêu chồng của mình .



Đông Phương Hùng là vậy , ông tuy là long chủ của Hắc Đạo nhưng đối với vợ hay con của mình đều có sự ấm áp và yêu thương nên Dương Nghi mới đồng ý gã cho ông .



\- " Ba mẹ , con về rồi ! "



\- " Kiều Mỹ đấy à , sao con ít về nhà thế ? " Đông Phương Hùng nhìn con gái rựu của mình mà hỏi .



\- " Con bận mà ba ! " Cô vừa nói vừa ngồi ườn xuống chiếc ghế thở dài . Một lúc sau thì cô nói .



\- " Ba , mẹ con thấy anh hai hình như có ý với Khinh Vũ . "



\- " Sao cơ ? " Cả hai nhìn Kiều Mỹ đồng thanh .



\- " Căn nhà mà trước kia anh mua cho con đã đưa cho Khinh Vũ ở rồi nên con đã phải mua phòng mới . Thái độ của anh đối với Khinh Vũ cũng rất đặc biệt , con để ý thì thấy anh hay ngắm nhìn hình Khinh Vũ qua điện thoại đấy cả máy tính nữa . Con mượn máy tính của anh thì vô tình thấy anh lưu rất nhiều ảnh mà toàn là hình của Khinh Vũ . Ba mẹ thấy thế nào ? " Cô hỏi ý .



\- " Đẩy thuyền " Cả hai vợ chồng này lại lần nữa đồng thanh mà hợp ý vãi ạ .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.