Lâm Vĩ Quân nhanh chóng bật loa thông báo cho nhân viên của toàn công ty tập hợp .
\- " \[ tất cả các nhân viên ai đã từng nuôi mèo tập hợp hết ở sảnh , tập hợp nhanh chóng trong 10' \] "
Một lúc sau thì nhân viên của công ty cũng đã tập hợp gần như đầy đủ . Họ còn ngạc nhiên mà thay nhau bàn tán không biết chuyện gì còn có nhiều người đoán già đoán non .
A : " Tôi sợ boss đuổi việc quá ! "
B : " Không đâu , khi sáng tôi có thấy Khinh Vũ tiểu thư mang theo một con mèo đến công ty . Chắc là để boss chăm sóc giúp đấy "
C : " Ừ , đúng đấy . "
D : " Này các cô không cảm thấy lạ sao ? Công ty đã ra luật không được đem động vật vào công ty mà lần này boss lại đi nuôi mèo , còn làm rầm rộ như vậy nữa chứ . Mà cô tiểu thư đấy cũng giỏi thật , đem mèo đến mà không bị sếp đuổi đi lợi hại lợi hại "
Lâm Vĩ Quân từ xa bước đến , gương mặt nghiêm nghị . Anh khẽ nhắc .
\- " Trật tự "
Nhắc xong anh cũng chọn vài người có kinh nghiệm nuôi mèo rồi đưa lên phòng cho chủ tịch .
\- " Chủ tịch , người đều đã đưa hết lên đây rồi "
Lâm Vĩ Quân bây giờ mới tá hỏa nhìn căn phòng , ôi mẹ ơi kinh khủng sao boss có thể đủ kiên nhẫn mà không đá đít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-muon-lam-chu-cua-em-nua/2502878/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.