Sáng hôm sau Thượng Quan Khinh Vũ đã thức dậy , hôm qua ngủ rất ngon giấc nên tâm trạng nay của cô khá tốt . Ngồi dậy ưỡn người vươn nhẹ tay khỏi động gân cốt vừa lúc đó cô cũng quay người nhìn sang chiếc ghế sofa , không thấy Hạo Thần ở đấy cô thầm nghĩ 'chắc anh ta về từ tối hôm qua khi mình ngủ say rồi '
Lười biến chậm chạp rồi rời khỏi giường bệnh . Cô vốn dĩ là một con sâu lười nhưng vì trước kia bận rộn nên cũng chẳng thể nào mà lười biến được . Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong , cô nhìn lại bộ đồ của bệnh nhân được cung cấp hằng ngày trên người , thật ngán ngẫm làm sao . Cô nhớ ra là Chú Lý có đem cho cô vài bộ quần áo , vui vẻ kéo chiếc vali nhỏ ở trong góc của phòng WC lại gần rồi mở nó ra , tùy tiện lấy một bộ quần áo .
Bộ đồ này rất thoải mái vì nó dạng from rộng . Sau một hồi lâu thì cô cũng ra khỏi phòng vệ sinh , lúc vừa ra thì Vi Vi cô y tá túc trực phụ trách chăm sóc cho cô cũng vừa đến đây . Vi Vi dường như có chuyện gì đó vui nên khuôn mặt cô nhìn có chút không giống hàng ngày .
\- " Thượng Quan Tiểu Thư cô dậy rồi đấy à ? "
\- " Ừm , vừa dậy thôi " Nói xong cô lại ghế ngồi rồi rót cho mình một cốc nước ấm mà uống .
\- " Hôm nay có chuyện gì vui sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-muon-lam-chu-cua-em-nua/2502808/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.