Cô ngượng ngùng một hồi nhìn anh .
\- " Sao...anh...chú lại đến đây...Và vào giờ này ? "
Vì xuyên không vào cơ thể này không lâu nên cô cũng không quen với cách gọi . Nhìn anh cũng không lớn hơn cô là bao nhiêu , nhưng vì lúc đó mẹ nhận anh làm em trai nên mới phải gọi bằng chú . Đông Phương Hạo Thần nhìn cô , rồi đi đến ghế ngồi xuống . Rồi bình thản đáp :
\- " Không biết "
Cái gì cơ " Không biết " , không biết là như thế nào cơ chứ . Nữa đêm nữa hôm 12h lại chạy đến đây mà không có lý do gì à ? Đến thăm cháu gái mình vào giờ này sao ? Thật lạ lùng . Cô ngẫn người nhìn anh một hồi rồi bị tiếng kêu mà chợt giật mình nhẹ .
\- " Giờ này sao không ngủ đi , đứng đó làm gì ? "
\- " À...cháu ngủ liền đây "
Nói thế cô nhanh chóng leo lên giường đắp chăn lại nữa người nhìn anh
\- " Chú....không định về sao ? "
\- " Không "
Gương mặt Hạo Thần lúc này vẫn như cũ , lạnh như băng không chút thân thiện nào cả . Cô cũng chẳng quan tâm mấy , dù gì anh ta cũng sẽ không làm gì mình nên yên tâm mà ngủ . Thượng Quan Khinh Vũ nằm nghiên về phía khác đắng đo suy nghĩ , nhớ lại những kí ức của mình . Cô nhớ rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-muon-lam-chu-cua-em-nua/2502807/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.