Chương trước
Chương sau
Sau khi bọn họ đi khuất thì Dương Tiêu Dao cô không còn nói gì nữa , dần dần kiệt sức mà ngất đi . Bác sĩ liền đi đến xem xét tình hình cho cô , sau 20' kiểm tra thì vị bác sĩ thở phào nhẹ nhõm rồi tiến lại gần hai vị kia mà mở lời .

\- " Thượng Quan Lão Thái Thái , Đông Phương Thiếu Gia . Tiểu thư khi nãy vừa tỉnh lại , tinh thần chưa được thoải mái . Lại còn di chuyển , gặp phải những người cô không thích nên đã có phần kích động thái hóa cũng là chuyện bình thường . Chỉ cần nghĩ ngơi 1 tuần nữa là có thể xuất viện . "

Nói xong , không còn việc gì nữa bác sĩ kia cũng nhanh chóng đi khỏi . Khi nãy Đông Phương Hạo Thần nghe được những lời nói kia của bác sĩ anh nhăn mày lại , ánh mắt có chút xa xăm rồi nhìn cô gái đang nằm trên giường . Rồi nãy lên một vài suy nghĩ vè những lời nói kia và cả hành động của cô .

Một vài người cô không thích ?

Cô sợ hai người bọn họ sao ?

Tại sao lại phản ứng kịch liệt như thế ?

..... Rất nhiều câu hỏi mà anh tự đặt ra nhưng vẫn không có câu trả lời .

Lão Thái Thái nhìn thấy anh có chút hoặc liền kêu : " Đông Phương Hạo Thần , cháu sao lại ngẫn người ra thế ? "

Bị giật mình anh cười nhẹ đáp lễ rồi nói .

\- " À cháu chỉ suy nghĩ một vài chuyện thôi , không có gì "

Một vài giây sau , Lão Thái Thái lại nói tiếp .

\- " Hạo Thần ta nhớ không lầm thì mẹ của Khinh Vũ đã có ơn cứu mạng với con . Còn từng nhận làm chị em . "

Nói tới đây anh cũng dần hiểu được ý bà , nhớ lại năm đó anh đã vô tình đụng độ với một băng xã hội đen nào đó . Lúc này anh chỉ là một câu thanh niên 18 tuổi nên vẫn chưa có gì trong tay . Không phải anh không có tiền mà là gia tộc của anh không cho phép con cháu giựa dẫm vào gia đình mà muốn anh tự lập . Nên một mình anh đã về trung quốc để học hỏi và lập nghiệp. Thuận theo gật nhẹ đầu rồi nghe bà nói tiếp .

\- " Ta nghe Lâm Như Hi từng kể qua với ta rằng lúc đấy khi gặp , con chỉ mới 18 tuổi thôi . Kể ra thì con chỉ lớn Khinh Vũ có 5 tuổi , lúc đấy Như Hi sanh ra Khinh Vũ rồi mới gặp được con nên tuổi tác của hai đứa cũng không chênh nhau quá nhiều . "

\- " Đúng là vậy " Anh đáp .

Bà mỉm cười nhìn Khinh Vũ rồi quay sang tiếp tục câu chuyện :

\- " Khinh Vũ con bé khá nhút nhát , hiền lành . Nó sống rất nội tâm chuyện gì cũng không muốn nói cho ai nghe , chỉ muốn giữ trong lòng . Ta thật sự rất lo cho nó sẽ bị xã hội này quật ngã . Con cũng biết đấy tranh giành quyền lực là điều không dễ dàng gì . Nhưng con bé là trưởng nữ của Thượng Quan gia nên nó cần phải gánh lấy trọng trách này ."

Hạo Thần gật gật đầu anh thản nhiên trả lời

\- " Điều đó cháu hiểu rõ , cháu biết Lão Thái Thái muốn nói gì . Cháu sẽ chăm sóc Khinh Vũ thật tốt , vì cô ấy cũng là....cháu gái . "

Nghe vậy bà gật gật đầu vui vẻ : " Ta đã già sống nay chết mai nên thật sự không thể sống với con bé mãi nên cũng cần phải có người bênh cạnh giúp đỡ cho nó nhiều hơn "

Sau khi nói chuyện xong thì vài phút sau anh đưa tay lên xem đồng hồ , lưỡng lự vài giây sau đó đứng lên chỉnh lại áo vest rồi nói .

\- " Lão Thái Thái ở công ty cháu còn có công việc quan trọng , cháu về trước " .

\- " Được , được cháu về đi . Công việc vẫn quan trọng hơn "

Sau khi nhận được lời phản hồi từ người đối diện anh nhanh chóng rời đi .

\#Xem xong nhớ like cho Hạ nhé !
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.