Sau khi nhìn thấy người đã rời đi , cô chật vật khó khăn gượng đứng dậy bước vài bước . Cô cảm nhận được thân thể rất nhẹ nhàng , bước chân không nặng nề như trước . Cô thầm mừng trong lòng , đây là kỳ tích sao . Trên gương mặt ấy đột nở một nụ cười nhưng nó chỉ là thoáng qua sau đó lại không còn nữa thay vào là đôi mắt khó hiểu từ cô . Ngồi lại trên giường chống hai tay xuống nệm rồi cuối mặt nhìn xuống sàn nhà . Cho đến 10' sau cô y tá đã trở lại , đi cùng là một vị bác sĩ . Đi sau đó là một vị Lão Phu Nhân nào đó cùng với một người đàn ông .
Nhìn cách ăn mặc của họ cũng dễ dàng đoán được là nhà có tiền , chắc có lẽ là người nhà . Bà lão kia nhìn cô chằm chằm rồi đột nhiên rơi nước mắt , bà đi lại gần ngồi lên chiếc ghế bênh cạnh . Nhẹ nhàng nắm lấy tay cô nghẹn ngào mà nói :
\- " Khinh Vũ , con tĩnh rồi . Con làm mọi người rất lo lắng đấy con biết không ? " giọng nói bà lúc này có chút xúc động , mắng yêu cô gái .
Dương Tiêu Dao lúc này không đáp trả lại gì mà chỉ nhìn chằm chằm vào bà , cô cảm thấy có chút bồi hồi mông lung vì lần đầu tiên cô cảm nhận được sự ấm áp của người bà . Tay bà thật ấm và những giọt nước mắt kia...nó thật lỳ diệu .
Bà lão lại tiếp tục lên tiếng hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-muon-lam-chu-cua-em-nua/2502793/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.