Editor: KiL
Nghiệt duyên trên đời này có đôi khi tựa như ông trời đùa ác, thời điểm Hướng Vãn và Giang Ngư Chu bốn mắt nhìn nhau, điều này đã được nhận thức sâu sắc.
Đương nhiên Giang Ngư Chu cũng không phải một mình, anh áo mũ chỉnh tề, tướng mạo đường đường, một người phụ nữ trang dung tinh xảo khoác tay anh, giống như lúc buổi sáng cô nhìn thấy trên báo chí, hình tượng hài hòa mà loá mắt.
Hướng Vãn nhàn nhạt chuyển tầm mắt, ở trong lòng nói với chính mình: Tất cả đều không liên quan gì đến cô.
Mà cảnh tượng như vậy nói không chừng sau này sẽ thường xuyên gặp phải, cô phải dần dần quen thuộc mới tốt.
"Em và Hướng Vãn tới dùng cơm." Chu Thanh Dương giải thích một câu, đưa tay kéo cả Hướng Vãn cùng đi vào thang máy.
Tòa nhà hết thảy có hai mươi sáu tầng, quá trình đi lên cao yên tĩnh mà chậm chạp, Hướng Vãn yên lặng nhìn về phía trước, trên cửa thang máy sáng lóa rõ ràng nổi bật dáng vẻ của bốn người, tuấn nam mỹ nữ, nhưng nhìn vào trong mắt Hướng Vãn thì đều là châm chọc.
Nơi này cô đã từng tới, lần trước cô du lịch trở về, Giang Ngư Chu đến đón cô, sau đó chính là đưa cô tới chỗ này ăn cơm. Quan hệ của bọn họ cũng là bắt đầu từ một lần kia mới dần dần khá hơn.
Bây giờ, anh mang người phụ nữ khác đến, mà đứng bên cạnh cô cũng tương tự là một người đàn ông khác.
Hóa ra bọn họ đều là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-biet/2859370/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.