Editor: KiL
Giang Ngư Chu bị bệnh, ho khan chảy nước mũi, còn phát sốt, mặc dù một chút cảm mạo không đến mức khiến anh nằm trên giường không dậy nổi, chẳng qua bộ dạng này mà ra ngoài cũng rất mất mặt, cho nên hai ngày nay không đến công ty.
Giang lão phu nhân biết anh bị bệnh đầu tiên, lúc tối gọi điện thoại đến hỏi anh đi đâu nguyên một buổi chiều không thấy bóng dáng, điện thoại gọi cũng không thông, lúc này mới phát hiện con trai bị bệnh.
Đêm đó lão phu nhân liền đến xem anh, thấy anh phát sốt, khuyên anh đến bệnh viện, Giang Ngư Chu thế nào cũng không chịu đi, nói anh không có dễ hỏng như vậy, ngủ một giấc là không sao nữa.
Sáng hôm sau nhiệt độ hạ xuống một chút, buổi chiều lại nóng lên lại, lão phu nhân khuyên mãi anh vẫn bất động, đành phải gọi điện cho Chu Tề Dương, Chu Tề Dương lập tức xách hòm thuốc tới, truyền nước cho anh.
"Làm gì mà đến nỗi này rồi?" Chu Tề Dương vừa điều chỉnh ống truyền dịch vừa nói.
"Không có gì, dầm mưa một chút." Giọng Giang Ngư Chu khàn khàn, nói mấy chữ ngắn ngủi bởi vì ho khan mà đứt quãng.
Chu Tề Dương đầy thâm ý nhìn anh một cái, "Có thể phá hủy cậu thì nhất định không phải là dầm mưa một chút đơn giản như vậy."
Anh ta biết thân thể của Giang Ngư Chu, trừ việc ăn tôm vào bụng gây ra bệnh dị ứng bên ngoài ra thì anh chưa từng bị bệnh. "Lão phu nhân khuya ngày hôm trước gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-biet/2859366/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.