Editor: KiL
Giang Ngư Chu lần thứ hai gặp Hướng Vãn là tại đêm đó Ôn Hoa Bình và Giang Tâm Duyệt kết hôn.
Lúc ấy anh không có tâm tình gì để thưởng thức tân hôn yến nhĩ* của người khác, cầm hai chai rượu đến nghĩa trang chỗ Ninh Kiến Huân, đêm đó uống không ít, lúc trở về trông thấy trong nhà đèn đuốc sáng trưng, hiển nhiên náo nhiệt còn chưa kết thúc.
*Cuộc sống vui vẻ hạnh phúc của vợ chồng mới cưới
Anh không đi vào, ngay tại ngoài sân đốt điếu thuốc, dựa vào tường chậm rãi hút, đúng lúc này anh nghe thấy một tiếng nức nở nho nhỏ.
Giang Ngư Chu đứng thẳng người, lần theo âm thanh tìm qua, phát hiện một người ngay tại góc tường dưới bụi lăng tiêu, ôm hai đầu gối thành một cục nho nhỏ ngồi ở đó khóc thút thít.
"Nhóc là con cái nhà ai?" Anh ngồi xổm xuống hỏi, không biết vì sao, giờ phút này anh đột nhiên cảm thấy đứa bé này và mình có chút đồng bệnh tương liên.
Đối phương ngẩng đầu lên, bỗng nhiên gọi anh một tiếng: "Chú Giang."
Đêm đen mờ mịt, nhìn không rõ lắm, Giang Ngư Chu còn tưởng đó là đứa bé trai, kết quả nghe được xưng hô này liền ngẩn người, hỏi: "Cháu biết chú?"
Cô gật gật đầu, tiếng nói có chút thất lạc, cô nói: "Chẳng lẽ chú không biết cháu? Ngày quân đội hôm đó cháu còn tặng hoa cho chú."
"A, chú nhớ rồi." Giang Ngư Chu gật gật đầu, anh không có bệnh dễ quên, chuyện mới gần đây như vậy đương nhiên là nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-biet/2859340/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.