Thu Hằng kinh ngạc nhìn Hùng đang ôm mình, nàng rốt cục không nhịn được "Oa oa" khóc lên.
Nước mắt ủy khuất của nàng chảy dài. Tại thôn chài, nàng ngăn cản sư huynh đệ của mình không được, sau đó nàng mạo hiểm đi cứu Tiểu Huyên. Tận khi Ngọc Kiếm môn diệt nàng cũng không hận Hùng, không ngờ hồi nãy hắn muốn giết nàng. Thu Hằng khóc rất thương tâm nói:
-Ngươi muốn trả thù ta thế nào cũng được, nhưng xin ngươi cứu Tiểu Huyên?
Thu Hằng ở trong ngực Hùng tận tình nức nở, nước mắt cũng làm ướt y phục của hắn.
Sau khi mở Tử Môn xông vào Ngọc Kiếm môn Hùng có thấy nàng, hiện tại nàng hoá thành chim nhỏ chịu đựng mọi đau khổ tìm hắn, tim Hùng mềm ra nhẹ giọng nói:
-Từ giờ nàng theo ta! Thế nào?
Thu Hằng khó hiểu mở to hai mắt đỏ hoe, không hiểu sao hắn đối tốt với mình như vậy.
- Nàng tin tưởng ta không?
Ở thời điểm nàng ngây người, Hùng đột nhiên hỏi một câu khó hiểu.
Oanh một tiếng, nhưng mà Thu Hằng còn chưa lấy lại tinh thần, Hùng liền thoáng cái ôm nàng nhảy vào ao cá, trong nháy mắt chìm xuống, từng giọt nước nặng vạn cân ép xuống hai người, Thu Hằng lập tức thúc dục công pháp ngăn cản.
- Ôm chặt ta!
Hùng lập tức ôm chặt Thu Hằng chìm xuống, nói.
Thu Hằng sợ hãi như bạch tuộc quấn chặt lấy Hùng, nép vào người hắn. Thân thể hai người dán sát vào nhau.
Tốc độ chìm xuống của bọn họ cực nhanh, trong nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung/3143460/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.