Chuyện lần trước coi như không truy cứu. Triệu vương lần này mời chúng ta Nam hành chắc chắn có chuyện quan trọng. Theo như Triệu vương tiết lộ, chính là vì “Võ mục di thư”. Tương truyền di thư này vốn do Nhạc Phi để lại, trên đó có ghi chép tinh hoa chiến thuật cùng trận pháp của Nhạc tướng quân, Tống đế hồ đồ, lại để Kim nhân thuận lợi biết được bí mật trong sách. Chỉ đợi Triệu vương lo liệu xong, chúng ta lập tức xuất phát.
Nhiệm vụ nghe ra rất đơn giản, không phải sao? Cho dù đại nội cao thủ của Tống quốc có nhiều hơn đi nữa, chỉ cần do thám được chính xác địa điểm, thì trộm sách đi còn không phải chuyện lấy đồ trong túi?
Ta nghiêng người, lười biếng ngáp một cái.
“Thiếu chủ gần đây tâm sự nặng nề, có muốn thiếp đây tìm một vài nữ tử Giang Nam để thiếu chủ thay đổi khẩu vị?” Tỳ thiếp bên cạnh cẩn trọng lấy lòng ta.
Ta có chút suy nghĩ: “Ngươi nói xem, thế nào là đẹp?”
“Đẹp sao?” Tỳ thiếp cười tươi như hoa, “Đẹp hẳn là như thiếu chủ vậy, bạch y phiêu phiêu, phong thần tuấn tú, mặt như quan ngọc.”
“Không đúng,” Ta lắc đầu, hai mắt khẽ nhắm, “Đẹp chính là, chính là một loại khí chất từ trong xương cốt tỏa ra, cùng khuôn mặt ngươi, gia thế, nhân phẩm đều không liên quan đến.” Trước mắt lại hiện ra dáng người ưu nhã toàn thân hồ lục cẩm đọa, tuyệt thế vô song, trác nhĩ bất quần* (xuất sắc hơn người),hương khí nhàn nhạt như tơ.
Hai mắt chợt mở, trước mắt lại là đám cơ nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-xa-dieu-dong-nhan-khac-khang-sac-me-tam-khieu/196338/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.