Phương Nam Chi đặt cơm xuống rồi trở về chỗ ngồi ban đầu của mình, tự mình ăn cơm.
Lý Ngật Chu nhìn về phía bóng lưng cô, qua thật lâu mới nói: “Cảm ơn.”
Phương Nam Chi hơi dừng lại nhưng không quay đầu lại: “Thử xem đồ ăn có ngon không, em không gọi đồ ăn cay đâu.”
Lý Ngật Chu mở bữa tối cô mua: “Trông không tệ lắm.”
“Vậy thì tốt rồi!”
Sau khi ăn cơm xong, Phương Nam Chi thu dọn đồ đạc, chào hỏi anh xong thì về ký túc xá.
Cô không hỏi gì cả, cô nghĩ, có lẽ có một số việc đương sự cũng không hy vọng bị người khác biết.
Sau khi Phương Nam chi đi Lý Ngật Chu ở trong phòng hoạt động rất lâu, anh đang làm bài tập về nhà chuyên ngành kiến trúc, nói là bài tập, nhưng anh luôn coi trọng tác phẩm của mình mỗi lần làm, cho nên hoàn toàn không coi nó là một bài tập.
Bất giác, bầu trời bên ngoài đã tối sầm lại.
Trường có quy chế của trường, tắt đèn cũng quy định thời gian, Lý Ngật Chu chưa hoàn thành thì sẽ không về ký túc xá, anh mang theo máy tính ra khỏi trường, bắt taxi đến chỗ ở của anh ở thành phố Minh Hải.
Khu nhà ở trong trung tâm thành phố, được xây dựng gần sông, cảnh quan rất tốt. Căn nhà này đã được bố anh mua từ nhiều năm trước đây dưới tên của bố anh, nhưng vì họ sống ở Hàng Thành đã lâu nên chưa từng sống ở đây, rồi sau đó anh đi học đại học cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-ruc-ro/2771981/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.