Bữa tối mua rất nhiều đồ ăn, mọi người ngồi quây quần bên nhau, vừa ăn vừa nói chuyện, hơn một tiếng bữa ăn mới kết thúc.
Sau khi thu dọn bát đũa, đám người Hách Lai nhanh chóng tiết lộ mục đích hôm nay đến đây, hai bộ bài đã được sắp xếp xong.
Lý Ngật Chu cũng đã quen với hành động này của họ nên không ngăn cản, chỉ nói “khi về nhớ đổ rác” rồi định quay về phòng.
“Này, đừng đi sớm vậy chứ.” Hách Lai gọi người lại: “Nam Chi còn chưa biết chơi, cậu dạy cho cô ấy đi.”
Phương Nam Chi nói: “Không cần, không cần đâu, em không chơi cũng được, em ngồi xem thôi, mọi người chơi đấu địa chủ đi.”
“Không được, người cũng ngồi đây rồi, sao lại để em ngồi không như vậy được, không sao, chơi song khấu đi.”
“Nhưng em chưa chơi bao giờ…”
“Vậy nên, anh bảo Ngật Chu ở bên cạnh dạy em.” Hách Lai nói: “Ngật Chu, nhanh lên, em ấy lần đầu tới nhà cậu chơi, đừng để em ấy cảm thấy nhàm chán chứ.”
Phương Nam Chi thầm nghĩ đây không phải là lần đầu tiên cô đến nhà anh, trước đó cô đã đến nhà anh rất nhiều lần rồi.
Hơn nữa cô nghĩ anh mới khỏi ốm, chắc vẫn hơi mệt, chắc sẽ không muốn chơi những thứ này.
“Vẫn là không — —”
“Cược cái gì?” Không ngờ Lý Ngật Chu quay người đi tới, anh liếc cô một cái, ý bảo cô ngồi xuống thảm, chậm rãi nói: “Những người này đều không phải người tốt lành gì, em cẩn thận một chút.”
Hách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-ruc-ro/2771979/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.