Khi quay lại phòng riêng, bên trong vẫn ầm ĩ với khí thế ngất trời, bạn cùng phòng của cô đã hoàn toàn chơi cùng một nhóm với bọn họ, toàn bộ đều không phát hiện cô vừa mới ra ngoài.
Phương Nam Chi thở phào, nhìn Lý Ngật Chu đi vào từ phía sau lưng cô.
Độ ấm và hương vị của cái ôm ban nãy dường như vẫn còn sót lại, Phương Nam Chi còn xấu hổ không dám đối diện với anh, ánh mắt của anh quá sâu, có lẽ là bởi vì do uống rượu… nhìn anh vô cùng quyến rũ.
“Anh ngồi xuống từ từ…” Cô nhường vị trí cho anh ngồi.
Lý Ngật Chu ừ một tiếng rồi ngồi xuống bên cạnh cô.
Kế tiếp, Phương Nam Chi không nói thêm gì với anh nữa. Nhưng bởi vì cái ôm kia, mà tâm tư của cô hoàn toàn đặt hết lên người anh, căn bản không có cách nào thoát ra để vui chơi cùng với người khác.
Một tiếng sau, tiệc chúc mừng cũng coi như kết thúc, mọi người cần phải về trước khi ký túc xá đóng cửa.
Từ KTV đi ra ngoài, mọi người dường như đã tính toán trước, lần lượt cứ 4 người lên xe một, để Lý Ngật Chu và Phương Nam Chi ở lại với nhau.
Phương Nam Chi không có cách nào, chỉ đành ở một chỗ với Lý Ngật Chu, đợi xe đã gọi đến.
“Anh vẫn đứng được chứ?” Cô không yên tâm hỏi anh.
Thực ra đã qua lâu vậy rồi, hơi rượu đã tan đi nhiều, cũng không có cảm giác chóng mặt nữa, thế nhưng lúc này nhìn thấy trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-ruc-ro/2771067/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.