“Anh còn chưa ăn cơm sao?”
Phương Nam Chi do dự một lúc, vẫn mở miệng hỏi.
“Anh không đói lắm.”
Lý Ngật Chu quay đầu nhìn xung quanh, ở trên mặt bàn, cách đó không xa có một cái gạt tàn thuốc, anh vội qua dập tắt điếu thuốc rồi ném đi, sau đó mới trở lại bên cạnh cô.
“Sao em lại chạy lên đây?”
Phương Nam Chi: “Anh Hách Lai nói anh ở đây, em lo lắng cho anh nên đi lên xem một chút.”
Lý Ngật Chu cười nhạt: “Anh không sao.”
Phương Nam Chi: “Anh và mẹ anh có chuyện gì sao?
Lý Ngật Chu chỉ mỉm cười mà không nói gì.
Phương Nam Chi vội vàng nói: “Nếu anh không muốn nói thì đừng nói, em chỉ hỏi qua vậy thôi.”
Lý Ngật Chu nghiêng người liếc nhìn cô, trên lầu có gió lớn, tóc cô bị gió thổi sang một bên, những sợi tóc tung bay trong gió. Cô không mặc nhiều áo, ngoan ngoãn đứng bên cạnh anh, ánh mắt có chút xao động.
Lý Ngật Chu khẽ thở dài, cởi áo khoác đắp lên người cô.
Phương Nam Chi: “Em không lạnh.
“Gió lớn, em mặc vào đi.” Lý Ngật Chu cụp mắt, kéo khóa áo khoác lên trên.
Áo của anh mạc cho cô lớn hơn rất nhiều, tay áo dài, phần eo rộng rãi, nhưng vô cùng ấm áp, lập tức ngăn gió ở bên ngoài.
Phương Nam Chi hơi cúi đầu, cằm dán ở trong quần áo của anh, ngửi được mùi nước giặt rất nhạt.
“Em đã từng xem qua tin tức về cái chết của bố anh.”
Ngay khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-ruc-ro/2771065/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.