Phương Thần mở miệngđịnh nói, nhưng đột nhiên cô không thể cất nên lời.
Thái độ cuả Hàn Duệ làmcho cô bắt đầu thấy hoang mang lo sợ. Dường như một áp lực rất lớn tựa như sựtĩnh lặng của đêm trước cơn dông bão đang trào dâng trong người Hàn Duệ, từ từbao trùm lấy Phương Thần
Một lát sau, Hàn Duệ từtừ tiến đến đứng trước mặt Phương Thần, ánh mắt anh sâu thẳm chẳng khác gì conđường xa không thấy đâu điểm kết.
Hàn Duệ nhìn PhươngThần, anh đã thấy trên đó có sự kiên định, quyết tâm và nỗi sợ hãi đang được giấukín, tất cả hòa lẫn với nhau. Rồi, ánh mắt của anh di chuyển dần xuống phíadưới, đến cái cổ xinh đẹp của Phương Thần thì dừng lại… Tiếp đến, ánh mắt ấydừng lại trên làn da trắng mịn phía dưới cổ áo của Phương Thần.
Đôi mắt hơi cúi xuống,đột nhiên Hàn Duệ cười phá lên, hơi thở ẩn chứa sự gian tà phả ra từ đôi môi.
Những biểu hiện đó củaHàn Duệ là những tín hiệu đáng sợ đối với Phương Thần. Cô hơi hốt hoảng, địnhné tránh, nhưng không kịp.
Toàn thân Phương Thần bịcánh tay mạnh mẽ của Hàn Duệ giữ chặt, ngay sau đó bị đè ngã về phía sau khôngcho cô có bất cứ một sự phản kháng nào.
Dường như ý thức đượcsắp có chuyện gì xảy ra, Phương Thần cố gắng giãy giụa, nhưng chân tay cô nhanhchóng bị Hàn Duệ kìm chặt.
Việc khống chế PhươngThần đối với Hàn Duệ dễ dàng như trở bàn tay. Thậm chí sau khi khống chế đượccô, anh vẫn còn dư sức đấu mắt với Phương Thần. Anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-mong-manh/3278741/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.