Cận Vĩ trở về trường mấyngày sau đó.
Không biết Viện trưởngTrương đã dùng biện pháp gì mà đã khuyên cậu bé trở về thành công. Phương Thầnkhông hỏi kỹ qua điện thoại mà chỉ cảm thấy đây đúng là một việc khiến cô vàmọi người rất vui mừng.
Nhận xong điện thoạicũng là lúc Phương Thần vượt qua phần đường dành cho người đi bộ, cô phấ
n chấn dừng lại mua mộtcủ khoai lang nướng. Trời vẫn rất lạnh, từng làn khói trắng mang theo hơi nóngbốc lên, khiến cô bất giác nheo mắt lại.
Củ khoai lang vừa đượcnướng xong nên hơi nóng mang theo mùi thơm quyến rũ. Cô cúi đầu suy nghĩ xemnên cất vào túi về nhà ăn hay bóc vỏ ăn ngay trên đường.
Vì không chú ý, chân côđạp lên một vật trên đường, thế là trượt chân loạng choạng, vẫn chưa kịp lấylại thăng bằng thì nghe thấy có tiếng động cơ tới.
Chiếc xe máy được chủnhân giảm tốc từ phía sau sượt qua bên trái, Phương Thần chỉ cảm thấy cánh tayđau nhói một cái khi định thần lại thì không thấy chiếc ví trên tay đâu nữa.
Lúc đó trên đoạn đườngấy chỉ có một mình cô, vì để rút ngắn thời gian cô đã chọn con đường rất vắngvẻ. Tên cướp sau khi cướp được ví tiền rồ máy, tăng ga chạy xa tít, Phương Thầnchỉ kịp nhìn thấy cái đầu với mái tóc cắt ngắn nhuộm vàng.
Phương Thần đuổi theoquán tính được mấy bước thì loạng choạng, tuy không bị ngã nhưng cánh tay bênphải thì va mạnh vào bức tường xi măng cứng đơ.
Sự va chạm gần như thànhtiếng, bả vai cô đau điếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-mong-manh/3278706/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.