“Phương Thần, em khiếntôi thấy rất thích thú” dựa hờ vào đầu giường, ánh mắt tựa như một tấm lưới mắtnhỏ đang giăng, giọng nói và vẻ mặt đều hết sức bình thản, Hàn Duệ đưa ra đềnghị: “Hãy làm bạn gái tôi nhé”.
Chưa có khi nào PhươngThần lại sửng sốt và khó xử đến như vậy.
Thời gian như một cuốnphim quay ngược trở về một mùa hè cách đây đã nhiều năm. Dưới bóng của một lùmcây thấp, ánh chiều tà làm bầu trời đỏ một màu quýt chín, Phương Thần đưa giúplá thư tình cho người bạn rất thân, nhưng lại không ngờ nhận được lời tỏ tìnhcủa chính người nhận thư.
Có lẽ không nên coi lờitỏ tình, vì ai biết được rằng người ấy có thật lòng hay không?
Rõ ràng đó là hai sựviệc khác nhau, nhưng không hiểu vì sao tự nhiên cô lại thấy chúng có mối liênhệ với nhau.
Phương Thần không nóicâu nào, vì ngay một lúc không tìm ra lời lẽ nào thích hợp, chỉ còn biết chaumày, trừng mắt nhìn Hàn Duệ, sau đó quay người bỏ đi.
Đó thực sự là trốn chạy,đến bước chân cũng bối rối. Đồng thời, dường như cô nghe thấy cả tiếng dòng máutrong cơ thể đang tuôn trào.
Mặc dù vậy, cô biết,hoàn toàn không phải vì sự rung động của con tim.
Suốt đêm hôm đó PhươngThần đã không ngủ ngon giấc.
Rồi đúng như dự liệu, côlại mơ thấy Lục Tịch.
Thời gian gần đây xảy ranhiều chuyện bất ngờ, nên ban đêm cô ít mộng mị, nhưng đêm nay cô lại mơ thấyLục Tịch. Hơn nữa, khác hẳn với những lần trước, mọi chi tiết của giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-mong-manh/3278702/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.