Buổi tối Phương Thần vàTô Đông cùng nhau đi xem phim. Mặc dù cái chính là để xem hiệu ứng âm thanh củarạp chiếu bóng Hoàn Cầu mới khai trương tốt đến mức nào, còn chất lượng của bộphim ấy quả thực chẳng lấy gì làm hay lắm, mới xem được nửa chừng đã thấy buồnngủ.
Trên đường về sau khi rakhỏi rạp, hai người bàn xem nên đến chỗ nào để ăn đêm. Đúng lúc đó thì có mộtchàng trai cưỡi chiếc xe máy, tóc nhuộm vàng lướt dưới cột đèn sáng trưng, cốtình lái xe chạy chậm trước mặt hai người, không quên quay đầu nhìn lại một cáibằng ánh mắt coi thường.
Phương Thần bất giácchau mày, nói: “Mình đã bảo rồi mà, cậu ăn mặc hở hang quá”.
Tô Đông cúi đầu nhìnxuống, rồi chẳng chút chú tâm: “Người ta muốn xem thì xem. Thế này mà cũng bảolà hở hang à? Nhân viên thuộc quyền của mình, cô nào mà chẳng áo thiếu vải?”.
Phương Thần khẽ hừ mộttiếng: “Mình cũng thấy chẳng có gì đẹp cả”.
“Nhưng đàn ông thì lạithích. Chỉ cần họ thích là được.” Tô Đông nheo mắt, đưa tay sửa mấy sợi tóctrên trán, dù chỉ một động tác nhỏ ấy thôi cũng đầy vẻ phong tình, đôi môi đỏmọng khẽ nhếch lên vẻ nhạo báng: “Dù là làm nghề gì thì kiếm tiền cũng khôngdễ. Muốn có được những thứ mình muốn thì phải trả cho đối phương những thứ màhọ cần, như thế rất công bằng, đúng không? Nhưng nên nhớ, giữa mùa đông giá rétmà dám mặc áo cổ thấp và mini juyp cũng cần phải có lòng dũng cảm”.
“Chị Đông Đông, chị đúnglà một bà chủ tốt bụng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-mong-manh/3278685/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.