Gió thổi hoa rơi, hắn đứng thẳng người như ngọc, một tay cầm cuộn tranh, càng giống một tiên nhân trong tranh.
“Công tử làm thế nào tìm được ta?”
Hắn lạnh lùng nhìn ta, môi mím thành một đường thẳng.
Ném bức tranh lên bàn, cuộn tranh rơi ra, ta vừa nhìn mặt liền đỏ bừng.
Chính là bức xuân cung đồ ta đã lén bán với giá năm nghìn lượng bạc cách đây hai ngày.
Nam tử trong tranh lại chính là thư sinh tuấn tú này.
Hắn khẽ nhắm mắt, đôi môi đỏ hồng khẽ mở, trông vô cùng quyến rũ.
Chỉ là động tác dưới lớp áo mỏng, buông thả không kiềm chế, thực sự không dám nhìn.
“Tiên sinh tự vẽ, lại không dám nhìn sao?”
“...”
Ta ho nhẹ hai tiếng, gượng gạo nặn ra một nụ cười.
“Đời sống khó khăn, ta cũng chỉ vì mưu sinh...”
Lúc này, bà v.ú mang đến cho ta bốn năm loại trái cây cắt sẵn tinh tế đặt lên bàn, rồi hỏi ta:
“Lâm cô nương, hôm qua cô bảo tôi mua hai con công trắng đã mang đến rồi, có thả vào sân không?”
“Ồ... thả đi.”
Nói xong, hai con công trắng xinh đẹp liền bay lên giả sơn.
Sân viện lập tức thêm vài phần giàu sang phú quý.
Thư sinh tuấn tú cười lạnh một tiếng.
“Đây là cái gọi là đời sống khó khăn, mưu sinh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ho-phach-dung-day-trong-chen-ngoc/3625329/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.