Edit: MegTô Hoài Cẩn lập tức bị cảnh tượng Hoắc Ác Du gọi em trai cậu là con dọa cho tỉnh ngủ.
Lúc cậu bật dậy khỏi giường, mồm miệng vẫn còn đang lẩm bẩm “Anh có giỏi thì sinh một đứa cho tôi xem”.
Giấc mơ lần này thật sự quá đáng sợ, Tô Hoài Cẩn không biết bây giờ Hoắc Ác Du đã tỉnh ngủ hay chưa, chứ còn cậu thì chưa dám nằm xuống ngủ tiếp ngay được.
Đã quyết định không ngủ, Tô Hoài Cẩn cũng nhanh chóng bò dậy… Chạy bản thảo suốt đêm.
Tô Hoài Cẩn vừa học vừa làm, đã thế còn một lúc kiêm rất nhiều việc, một trong số đó là gửi bản thảo truyện cổ tích cho các tạp chí và nhà xuất bản. Ban đầu, mục đích cậu viết truyện cổ tích cũng chỉ đơn giản là muốn em trai đang phải đau đớn chiến đấu với bệnh tật của mình, có thể tận hưởng chút ngọt ngào trước khi ngủ, mãi đến sau này bản nháp cậu viết mới được vị chủ nhiệm lớp cấp ba vô tình đọc được, chủ nhiệm lớp không những không trách cậu làm những việc vô bổ, ngược lại còn nghiêm túc cổ vũ và động viên cậu, bấy giờ Tô Hoài Cẩn mới quyết tâm phát triển việc đó thành một nghề phụ ổn định, nghiêng ngả tham gia vào cái giới viết lách này.
Bởi vì ngày thường cậu không đi học thì cũng là đi làm thêm kín mít lịch, đâm ra Tô Hoài Cẩn chỉ có thể tranh thủ được những lúc nghỉ ngơi rời rạc để chắp vá nên một câu chuyện, phần lớn vẫn là truyện ngắn.
Đến giờ cũng mới chỉ xuất bản được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hieu-y-toi-ma-dung-khong/548266/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.