Edit: Meg
Bạn học Mã Lí Áo này, sở hữu một quả đầu mọc lởm chởm như là lông nhím, hai mắt không lớn cũng chẳng nhỏ, vóc dáng cũng không cao không thấp, mặt mũi không thể nói là quá đẹp, song lại không đến mức xấu xí, nói chung là vừa vặn nhìn được.
Cậu chàng là người bạn tốt nhất của Tô Hoài Cẩn, và Tô Hoài Cẩn đối với cậu chàng cũng vậy.
Hai cậu thiếu niên nghèo khổ nhìn nhau qua chiếc ấm nước đen tuyền của Hương Bà Bà, rơi xuống hai hàng nước mắt căm giận lũ nhà giàu.
“Có chiết khấu được không?” Mã Lí Áo tích cực đặt câu hỏi.
Tô Hoài Cẩn do dự một lúc mới đáp: “Nhưng tôi không biết người ta là ai.” Theo lý thuyết thì đúng là Tô Hoài Cẩn không nên biết “Triệu tiên sinh” là ai thật, bởi một khi cậu đã liên tưởng người này thành Hoắc Ác Du, cũng sẽ chứng minh rằng cậu ở trong giấc mơ cũng có ký ức hiện thực. Trước khi Tô Hoài Cẩn xác định được rốt cục Hoắc Ác Du thuộc chủng loại gì, và hành vi của đối phương có ý gì, cậu sẽ chưa vội lật con át chủ bài này lên.
“Mà sao giờ ông đã về rồi, không phải trong nhà có chuyện à?”
“Đúng thế cơ mà, mọi chuyện đột nhiên giải quyết xong rồi.” Mã Lí Áo ra vẻ thần bí mà bước đến ghế sofa, nhỏ giọng nói với Tô Hoài Cẩn, “Tôi nói có khi ông cũng chẳng tin đâu, lúc ấy tôi còn không tin cơ mà, nên trước lúc đi mới không kể cho ông biết, cuối cùng giờ cũng nói được rồi.”
“Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hieu-y-toi-ma-dung-khong/548265/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.