Khi Chu Hạ Ninh vẫn còn đang giật mình thì Trang Dực đã đi vào nhà hàng, hắn cởi mũ lưỡi trai ra nhưng vẫn đeo kính đen như cũ, cười cười ngồi xuống vị trí đối diện với Chu Hạ Ninh “sao anh lại tới nơi này?” Chu Hạ Ninh ngẩn ngơ hỏi.
Nơi này cách chỗ quay của bọn họ một đoạn đường khá xa, nếu không phải là cố ý thì chắc chắn sẽ không đến đây.
Trang Dực nhướng mày cười cười nhìn Chu Hạ Ninh, “Tôi đi theo em tới.”
Anh không e dè, ngược lại khiến Chu Hạ Ninh không còn lời nào để nói. Cô hé miệng, môi mấp máy cuối cùng chỉ bất đắc dĩ cười khổ, “Tôi có tài có đức gì...”
Trang Dực không phải là không có nghĩ đến các loại phản ứng của Chu Hạ Ninh. Anh nghĩ có lẽ Chu Hạ Ninh cũng không nhất định sẽ đón nhận mình, dù sao anh cũng không phải kẻ khiến ai cũng phải mê mẩn, cũng giống như việc trong giới có nhiều người muốn tạo quan hệ tốt với anh, nhiều người còn xinh đẹp hơn Chu Hạ Ninh, nhưng anh cũng không đón nhận mà. Chỉ là dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng bây giờ, khi thật sự nhìn thấy trong mắt Chu Hạ Ninh có chút chán ghét thì lòng anh vẫn cảm thấy tổn thương. Từ trước tới nay những người khen anhthật ra đều là ăn ủi anhphải không?
“Có thểlà đời trước em thắp nhang cầu khẩn rất nhiều rồi.” Nhưng cuối cùng thì da mặt Trang Dực cũng khá dày dặn, lại nói bản thân anh cũng không phải là đang thông báo, chỉ là nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-trong-sinh/2066537/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.