Khi Chu Hạ Ninh vẫn còn đang giật mình thì Trang Dực đã đi vào nhà hàng, hắn cởi mũ lưỡi trai ra nhưng vẫn đeo kính đen như cũ, cười cười ngồi xuống vị trí đối diện với Chu Hạ Ninh “sao anh lại tới nơi này?” Chu Hạ Ninh ngẩn ngơ hỏi.
Nơi này cách chỗ quay của bọn họ một đoạn đường khá xa, nếu không phải là cố ý thì chắc chắn sẽ không đến đây.
Trang Dực nhướng mày cười cười nhìn Chu Hạ Ninh, “Tôi đi theo em tới.”
Anh không e dè, ngược lại khiến Chu Hạ Ninh không còn lời nào để nói. Cô hé miệng, môi mấp máy cuối cùng chỉ bất đắc dĩ cười khổ, “Tôi có tài có đức gì...”
Trang Dực không phải là không có nghĩ đến các loại phản ứng của Chu Hạ Ninh. Anh nghĩ có lẽ Chu Hạ Ninh cũng không nhất định sẽ đón nhận mình, dù sao anh cũng không phải kẻ khiến ai cũng phải mê mẩn, cũng giống như việc trong giới có nhiều người muốn tạo quan hệ tốt với anh, nhiều người còn xinh đẹp hơn Chu Hạ Ninh, nhưng anh cũng không đón nhận mà. Chỉ là dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng bây giờ, khi thật sự nhìn thấy trong mắt Chu Hạ Ninh có chút chán ghét thì lòng anh vẫn cảm thấy tổn thương. Từ trước tới nay những người khen anhthật ra đều là ăn ủi anhphải không?
“Có thểlà đời trước em thắp nhang cầu khẩn rất nhiều rồi.” Nhưng cuối cùng thì da mặt Trang Dực cũng khá dày dặn, lại nói bản thân anh cũng không phải là đang thông báo, chỉ là nghĩ mọi cách đi theo người ta nhưng không được chào đón mà thôi, anh đây không đến mức không chịu nổi một chút đả kích này, cùng lắm chỉ là trong lòng bị tổn thương một chút mà thôi. Chu Hạ Ninh thấy Trang Dực cợt nhả, cũng chẳng biết nói gì. Chỉ là cô thật sự hơi hoang mang. Đây là một nhà hàng hơi lạnh lùng, Trang Dực tự mình gọi thêm đồ ăn, tiếp tục mặt dày cùng Chu Hạ Ninh làm gia tăng sự thân thuộc.
“Sao em chạy đến nơi xa thế này để ăn, may mà tôi lập tức gọi một chiếc Taxi đi theo em, bằng không đã không đuổi kịp rồi.”
Chu Hạ Ninh dừng một chút, một lần nữa cảm thán vì sự mặt dày của Trang Dực.. Loại việc đáng khinh như theo dõi con gái này sao Trang Dực có thể nói ra thản nhiên như đúng rồi thế nhỉ?
Cô thở dài: “Trang Dực đợi ăn xong thì về đi, đừng đi theo tôi nữa.”
“Tại sao?” Trang Dực tiếp tục cười lộ ra hàm răng trắng sáng có thể lập tức quảng cáo kem đánh răng của mình, “Em muốn bỏ tôi lại để làm gì?”
“Tôi có người bạn quay phim ở gần đây nên ăn xong tôi đi đến đó thăm hỏi một chút.” Đây cũng không phải là điều gì không thể nói.
Trang Dực suy nghĩ một chút: “Là cô bé cùng quay quảng cáo với em?”
Điều này coi như sự xác nhận cho suy nghĩ của cô, Trang Dực thật sự đã chú ý tới cô từ trước chứ không phải bắt đầu từ lần quay phim này, cho nên thái độ của anh ta với mình mới có chút quen thuộc như vậy.
Nhưng Chu Hạ Ninh lại càng nghi ngờ. Cô lục lại toàn bộ ký ức cũng không nhớ rõ là đã gặp Trang Dực ở đâu, nhân vật như Trang Dực nếu để cô gặp qua, chắc chắn sẽ không quên được!
“Tôi có thể đi cùng với em không?” Trang Dực một tay nâng má, một tay đặt trên bàn nhẹ nâng ngón trỏ gõ gõ mặt bàn, trên mặt lộ ra nụ cười chờ mong.
Chu Hạ Ninh buông mi mắt không nhìn anh, trả lời dứt khoát ngữ khí lạnh nhạt nhưng kiên định: “Không được.”
“Vì sao thế?” Trang Dực buông tay, lộ ra vẻ mặt oan ức (uất ức).
Chu Hạ Ninh liếc mắt nhìn anh, khẽ thở dài nhưng vẻ mặt vẫn kiên định: “Trang Dực, tôi không muốn cùng anh xuất hiện trước tầm mắt của công chúng, nhất là khi chỉ có hai người. Anh cùng tôi đi thăm hỏi bạn tôi, người ta sẽ nói gì.”
Trang Dực ngồi ngay ngắn, chậm rãi thu lại biểu cảm trên mặt, khó có được khuôn mặt đứng đắn nhìn Chu Hạ Ninh: “Cùng tôi một chỗ em cảm thấy áp lực lớn như vậy sao?”
“Đúng vậy.” Chu Hạ Ninh trả lời không chút do dự, “Nếu chúng ta chỉ là quen biết sơ sơ khi tình cờ gặp nhau trong đoàn chào hỏi nhau vài câu, vậy thì tôi rất vui vẻ nếu có người bạn như anh.”
“Tôi lại không được hoan nghênh như vậy?” Trang Dực lộ ra nụ cười khổ.
“Anh phải hiểu rằng, lấy địa vị của anh và thân phận của tôi, bây giờ chúng ta ngồi đối diện như vậy cũng là sai lầm.” Chu Hạ Ninh không dao động, may mắn cô không phải là cô gái mới hai mươi tuổi nếu không làm sao chịu được sự tấn công bằng sắc đẹp của Trang Dực chứ?.
Trang Dực nở nụ cười, cô bé trước mắt so với anh nghĩ còn thông minh, hiểu rõ hơn, cũng làm cho trái tim anh càng rung động hơn!
“Được rồi, tôi ăn xong sẽ đi về, em yên tâm đừng lo lắng.” Chu Hạ Ninh lo lắng cái gì anh hoàn toàn biết nhưng cũng không cần phải nói thẳng ra, không khéo lại càng đẩy Chu Hạ Ninh ra xa hơnAnh cũng không cần phải gấp, trong bộ phim này cảnh của Chu Hạ Ninh không còn nhiềuso với việc anh tìm mọi cách ở chung thì còn không bằng tìm biện pháp hợp tác với cô cùng diễn thêm mấy bộ phim, nếu như có thể diễn những cảnh tình cảm thì còn tốt hơn! Một khoảng thời gian dài ở chung trong đoàn phim như vậy, anh không tin anh thật sự không đủ sức hấp dẫn đến vậy!
Cơm nước xong, nhìn thấy Trang Dực phóng khoáng vẫy tay đi khỏi thì Chu Hạ Ninh mới nhẹ nhàng thở ra. Trong bóng đêm, cô có chút giật mình nhìn Trang Dực dần dần nhập vào trong màn đêm, tâm trạng đột nhiên hạ thấp xuống.
Cả đời này, cô còn có thể mong đợi tình yêu nữa sao?
Nếu như nói là đến tận bây giờ cô vẫn không nhận ra Trang Dực có cảm tình với cô, thậm trí là có ý theo đuổi thì quả thật là không có khả năng, dù gì cô cũng trải qua hai lần yêu đương tuy rằng kết quả đều rất khó xem.
Những lời hứa hẹn của đàn ông khi theo đuổi đều không thể tin, khi phản bội thì bọn họ một chữ cũng không nhớ rõ, những lời đó giống như đánh rắm, ngay lúc đó sẽ ngửi thấy mùi thối, nhưng đến khivật đổi sao rời ai còn có thể nhớ rõ mùi thối ấy?
Đoàn làm phim cũng quay tại phim trường quay phim truyền hình và điện ảnh Lâm Thủy chẳng qua do hai địa điểm quay cách khá xa, nếu không cố ý thì thật sự không thể gặp nhau được.
Diệp Duy Mộng gọi điện cho Chu Hạ Ninh rất nhiều lần, nói hết những gì mình gặp phải khi ở đoàn làm phim. Cô nghe thì có thể hiểu được Diệp Duy Mộng thật sự trải qua những điều không tốt đẹp, cô ta sở dĩ vẫn gọi điện thoại cho Chu Hạ Ninh thứ nhất là vì cô ta cũng chỉ có một mình Chu Hạ Ninh là bạn thật sự, thứ hai cũng là vì hy vọng nghe được tin Chu Hạ Ninh sống cũng không tốt.“Hạ Ninh, còn bạn? Bạn bên đấy thế nào? Tớ nghe nói đạo diễn Vương Vũ Thần tuy rằng trẻ tuổi nhưng quy tắc còn nhiều hơn cả những đạo diễn có tuổi khác. Trong đoàn làm phim có ai bắt nạt bạn không? Bạn tính tình tốt nhưng đừng có chịu đựng đến hỏng người, tuy rằng tớ không giúp được bạn nhưng có thể nói ra thì tốt hơn nhiều giống như tớ nói với bạn vậy, bạn có chuyện cũng có thể nói cho tớ biết.”
Khi Diệp Duy Mộng gọi tới, thường xuyên nói những lời giống như vậy. Mỗi khi đến chỗ này Chu Hạ Ninh sẽ vui vẻ sung sướng mà nói rằng: “Duy Mộng, bạn yên tâm, mọi việc của tớ rất tốt, đạo diễn Vương tuy rằng nghiêm túc, nhưng rất có trách nhiệm, người trong đoàn làm phim đều rất tốt, giúp đỡ tớ rất nhiều.”
“Vậy thì tốt rồi...” Diệp Duy Mộng còn biết nói thế nào?
Cô nghĩ Diệp Duy Mộng ở bên kia chắc hận đến cắn răng đi?
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Diệp Duy Mộng thích tìm cảm giác ưu việt từ trên người cô,, cũng sẽ không phải lần cuối cùng. Có lẽ có được tình cảm của Phương Hân Đông cũng là một cách tự khẳng định chính mình của cô ta, vừa lúc Phương Hân Đông cũng có chỗ cần dùng cớ sao lại không làm?
Chu Hạ Ninh nghĩ bảo sao Diệp Duy Mộng thích đạp lên đầu mình như vậy, thì ra cẩm giác đó thích đến thế!
được quay ở quần thể cung điện thời Đường, lấy bối cảnh là cuộc đời trong cung của Dương quý phi, nhiều con gái diễn với nhau tất nhiên trang điểm phải thật xinh đẹp, ngoài mặt thì dịu dàng nhưng trong thâm tâm thì lại trang đấu gay gắt.
Lúc Chu Hạ Ninh đến gần cung điện nhà Đường thì thấy bị căng dây giới nghiêm, liền gọi điện cho Diệp Duy Mộng rồi đứng chờ.
“Hạ Ninh.” chỉ một lát sau đã thấy của Diệp Duy Mộng đi ra, nhìn thấy Chu Hạ Ninh thì cười cười.
Diệp Duy Mộng luôn luôn nhớ rõ mang mặt nạ bạn thân tốt nhất đối với Chu Hạ Ninh, thân thiết, dịu dàng, thấu hiểu lòng người, nếu không phải kiếp trước Chu Hạ Ninh tình cờ nhìn thấy Diệp Duy Mộng và Phương Hân Đông hở nửa thân trần ôm nhau trên giường thì chỉ sợ cô vẫn ngây thơ, vĩnh viễn làm bạn thân với Diệp Duy Mộng. Có đôi khi tình bạn so với tình yêu thì bền vững hơn, đáng tiếc cô cùng Diệp Duy Mộng không phải.
Vĩnh viễn không đổi, lời này cho dù là tình bạn hay tình yêu đều không thể hứa hẹn tùy ý.
“Duy Mộng.” Chu Hạ Ninh cười khẽ, thoải mái vui vẻ. Cô làm diễn viên nhiều năm như vậy cuối cùng cũng có đất dụng võ rồi. Nếu muốn so khả năng diễn xuất thì Diệp Duy Mộng kém cô cả trăm đường ấy chứ.
Diệp Duy Mộng cười cười, nắm chặt tay Chu Hạ Ninh đi vào bên trong: “Đi, tớ dẫn bạn vào bên trong xem trường quay, hôm nay chúng tớ quay cảnh buổi tối trong cung, cậu nhìn tớ trang điểm có đẹp không này?”
“Xinh đẹp.” Chu Hạ Ninh khen ngợi. Lời cô nói cũng không hề trái lương tâm, quả thật Diệp Duy Mộng lúc không trang điểm đã xinh đẹp cho nên khi vào vai phi tần trẻ tuổi, tỉ mỉ trang điểm tự nhiên lại thêm vài phần diễm lệ.
“Bây giờ đang quay cảnh diễn của Phạm Duyệt Tân.” Diệp Duy Mộng vừa đi vừa giới thiệu cho Chu Hạ Ninh, “Đúng rồi, nam nhân vật chính của bộ phim bạn diễn là Trang Dực phải không, tớ nghe nói quan hệ của Trang Dực cùng Phạm Duyệt Tân khá tốt, buổi sáng hôm nay tớ lên mạng mới nhìn thấy tin tức mấy ngày hôm trước Trang Dực đến thăm Phạm Duyệt Tân đấy.”
Lúc nói những lời này, Diệp Duy Mộng đã trừng mắt nhìn Chu Hạ Ninh chằm chằm
Chu Hạ Ninh dừng lại một chút vẻ mặt trong nháy mắt cứng ngắc, sau đó chậm rãi cười cười, “thật thế ư?.”
“Thật nha, bạn ở đó không nhìn thấy sao? Nghe nói Phạm Duyệt Tân còn mang đồ ăn qua cho Trang Dực nữa, từ lúc Trang Dực gia nhập giới giải trí đến giờ thì scandal với Phạm Duyệt Tân và Lê Huyền là nhiều nhất đó, nhưng theo tớ thấy thì đến tám phần là thật sự có gì đó với Phạm Duyệt Tân, đối với bên ngài vẫn gọi là “bạn thân”, cũng do không chụp được cảnh hai người thân mật nên vẫn không chịu thừa nhận đó thôi.”
Diệp Duy Mộng vẫn khát khao được vào giới giải trí, nên cũng thích tin tức lá cải của làng giải trí, không giống với Chu Hạ Ninh cô không thích xem những cái này.
Cô bị Diệp Duy Mộng kéo vào trong, trong lòng cảm giác có chút kỳ quái, không nói đến khổ sở, chỉ cảm thấy hơi khó chịu. Đàn ông, tình yêu và hôn nhân cô đã sớm hiểu rõ, giống như Trang Dực đương nhiên chỉ là nhất thời chơi đùa, tuy rằng từ trước tới bây giờ cô cùng Trang Dực không tính là quen thuộc nhưng trong cái vòng luẩn quẩn này bề ngoài thì đứng đắn tử tếxinh đẹp nhưng sau lưng ngầm chơi xấu nhiều lắm, ai có thể đảo bảo Trang Dực không phải là mặt người dạ thú chứ? (khổ thân anh ())
Chu Hạ Ninh dừng lại một chút, đáy lòng yên lặng thở dài, xem ra hình như cô vẫn có chút tức giận.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]