Đối với vẻ mặt như vậy, cho dù là người có lý trí cứng cỏi như Chu Hạ Ninh cũng chịu không nổi, cô không nhịn được dùng tay cầm kịch bản đập nhẹ vào mặt Trang Dực.
Nói đập không bằng nói là đẩy, cô cầm quyển kịch bản mỏng manh đẩy nhẹ gương mặt Trang Dực.
Thật ra mới đụng một nửa, Chu Hạ Ninh đã thấy không ổn, cô thầm than trong lòng, nhưng vẫn hoàn thành nốt động tác mới hạ tay xuống. Đầu tiên, cô không nhìn vẻ mặt không dám tin của Trang Dực mà liếc mắt nhìn bốn phía xung quanh, thấy mọi người đều vội vã, chỉ có Tiểu Nhậm là cũng mang theo vẻ mặt kinh ngạc, cô yên tâm được một phần.
Phần còn lại, hãy đợi mấy tháng nữa rồi nói sau. Cô không trang bị tia hồng ngoại nên không dám khẳng định, không khéo lúc nãy đã có người lén chụp ảnh lại rồi cũng nên. Cô không nổi tiếng, nhưng bản thân Trang Dực thật nổi.
Chu Hạ Ninh quay đầu, đối diện với gương mặt đã kịp thu lại sự kinh ngạc của Trang Dực, liền cười lên khiến gương mặt càng thêm rạng rỡ rồi cố làm ra vẻ mặt nghiêm túc nói: “Chu Du, ngài nên khen thưởng.”
Tiểu Nhậm đã đi theo Trang Dực 3 năm, cũng được coi là người có kinh nghiệm, trong cái vòng luẩn quẩn này mà muốn đi theo một ngôi sao nổi tiếng thì phải biết học nói năng cho cẩn thận, phải nhìn nhiều nói ít, nhất là lúc nào nên nói và lúc nào nên im lặng. Cho nên, hắn cúi đầu, làm như không nghe được những gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-trong-sinh/2066536/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.