Trên sân khấu Bối Ngọc Nhi nhìn thấy rất rõ ràng, cô thấy Triệu Linh cố ý ngồi sát Đỗ Phong Nam, mà bên dưới
Triệu Linh thì lại trưng ra cái bộ mặt quả thật muốn bao nhiêu có đắc ý liền có bao nhiêu đắc ý.
Cô ta muốn chính là Bối Ngọc Nhi dù nhận giải vinh dự thì thế nào, cũng chỉ là vật thay thế của cô ta mà thôi, mãi mãi chẳng bằng vị trí của cô ta trong lòng Đỗ Phong Nam.
Đỗ Phong Nam nhìn lên sân khấu, khoảng cách khá xa, nên anh chẳng nhận ra được biểu cảm của Bối Ngọc Nhi, nhưng lại thập phần khó chịu với tình huống vừa rồi khi Triệu Linh lại làm ra loại hành động kia, Triệu Linh này rốt cuộc muốn làm gì?
Anh không nhìn cô ta, chỉ mong Ngọc Nhi đừng hiểu lầm anh. Anh với Triệu Linh quả thật đã chẳng còn gì từ rất lâu rồi.
Giọng nói của Mc lại vang lên, lần này lại là câu hỏi thập phần tế nhị, nhưng câu hỏi kia lại giành cho Đỗ Phong Nam, "Đỗ tổng, Bối Ngọc Nhi vừa nói 'Cảm ơn Đỗ tiên sinh của tôi' Anh có cảm nghĩ gì với câu nói khẳng định này không?"
Đỗ Phong Nam hai mắt như sao nhìn về phía sân khấu nới Bối Ngọc Nhi và Mc đứng, "Tôi... À..."
Triệu Linh ngồi ghế bên cạnh thật sự muốn làm loại hành động như lúc nãy một lần nữa, đáng tiếc cô ta lại không thể thành công như khi nãy, vì Đỗ Phong Nam bất giác rời ghế đứng lên, cho dù nửa cái nhìn cũng chẳng dành cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-ti-phu-cua-chang-tong/3600268/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.