Sau bữa cơm, hai người Cố Tuệ Minh và Bối Ngọc Nhi cùng nhau ra khỏi nhà hàng Moon.
Đứng ở cửa lớn, Cố Tuệ Minh thở dài, nhìn thấy Đỗ Phong Nam đã đến đón Bối Ngọc Nhi, cô cũng chỉ mong em gái được hạnh phúc, cũng mong Đỗ Phong Nam kia thật lòng thật dạ với Bối Ngọc Nhi.
"Tiểu Ngọc Nhi, Đỗ Phong Nam đến đón em kìa, chị không đi cùng em nữa, tạm biệt em nhé."
Bối Ngọc Nhi gật đầu chào tạm biệt với Cố Tuệ Minh ngẩng đầu quả nhiên đã thấy Đỗ Phong Nam đứng ở xe đợi sẵn. Anh mỉm cười vẫy tay với cô, "Ngọc Nhi."
Bối Ngọc Nhi mỉm cười bước nhanh về phía Đỗ Phong Nam, nhưng là còn chưa đi được một đoạn, bước chân cô chợt ngừng lại nhớ đến lời nói của Cố Tuệ Minh khi nãy, "Nhắc nhở cho em một câu, trong chuyện tình yêu đừng chơi trò tâm khẩu bất nhất, chơi nhiều sẽ dọa người ta chạy mất."
Bỗng nhiên tim cô chợt nhói, một cảm giác nặng nề đè ập lên tâm trí, "Anh ấy sẽ chạy sao?"
Đỗ Phong Nam ban nãy còn thấy Bối Ngọc Nhi mỉm cười, nhưng chỉ một khắc lại thấy cô sắc mặt khó coi, anh vội quan tâm, nghĩ cô bị làm sao, "Ngọc Nhi, em sao thế?"
Bối Ngọc Nhi khuôn mặt có chút buồn bực, cô bước từng bước đến trước mặt Đỗ Phong Nam, liền hỏi: "Đỗ Phong Nam, anh sẽ..." Trong đầu cô rõ ràng muốn hỏi rằng, "Anh sẽ rời xa tôi sao?" Nhưng không hiểu tại sao lời nói thốt ra khỏi miệng lại biến thành mấy chữ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-ti-phu-cua-chang-tong/3575491/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.