Không khí xung quanh trở nên ồn ào hơn, đa số mọi người ở đoàn phim đều có quan hệ rất tốt với Hạ Dĩ Đồng, do đó cô cũng nguyện ý nhảy một bài để góp vui. Nhưng áo khoác trên người cô quá nặng, cởi ra thì lại lạnh, mà không cởi ra thì không thể nhảy được, Hạ Dĩ Đồng cắn răng cởi ra, kết quả bị một trận gió thổi tới, thiếu chút nữa là cuốn cô bay theo luôn.
Tần Hàn Lâm lanh lẹ lấy tay đè lên bả vai, ngăn lại tư thế sắp bay lên trời của cô. Hạ Dĩ Đồng nắm lấy cánh tay Tần Hàn Lâm, trong lòng còn sợ hãi, còn có thể nghe được hô hấp dồn dập, tiếng tim đập kịch liệt của mình.
Lục Ẩm Băng đứng lên, như tia chớp vọt qua tới nửa đường thì kịp thời dừng lại. Cũng may ở đây cũng có vài người xông tới, mọi người ở đây không ai nghĩ rằng nhảy một bài liền có thể xảy ra sự cố như vậy, Lục Ẩm Băng ở giữa đám người đó cũng không quá nổi bật.
Hai mặt nhìn nhau, một khoảng yên tĩnh, đầu sỏ gây tội Tần Hàn Lâm áy nát hiện lên trên mặt: "Thật xin lỗi, không nghĩ đến là em chưa kịp thích ứng."
Hạ Dĩ Đồng nhìn xung quanh, nhìn về phía Lục Ẩm Băng với ánh mắt an ủi, vén tay áo lên, đối với Tần Hàn Lâm để lộ ra thần sắc không phục, cười nói: "Em không tin, chỉ là gió lớn thôi mà."
Lục Ẩm Băng rũ tay áo xuống, chậm rãi nắm chặt thành quyền, lui trở về.
Tần Hàn Lâm vẻ mặt không đồng ý mà khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/365686/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.