Hạ Dĩ Đồng vội uống hai ngụm canh, ép nụ cười trên môi xuống.
Bà mẹ vợ này thật thú vị, trước đây tại sao không nhận ra ngoài việc thích xem phim thì bà ấy còn thích đánh Lục Ẩm Băng, đặc biệt là mối quan hệ mẹ con họ, hiểu rõ nhau, nên mỗi cú đánh đều rất chuẩn xác. Cuối cùng cũng biết nguyên nhân của tính cách nóng nảy và thích nổi giận của Lục Ẩm Băng từ đâu mà ra.
Một tia hàn quang phát ra từ Lục Ẩm Băng, Hạ Dĩ Đồng cúi đầu ngoan ngoãn uống canh, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của cô.
Chị ấy vừa bị Liễu Hân Mẫn hạ một cú, nếu mình mà không ngồi yên thì nhất định Lục Ẩm Băng sẽ giận chó đánh mèo. Hạ Dĩ Đồng bị kẹp giữa bạn gái và mẹ vợ, chật vật để tồn tại, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của mình.
Thường thì, nếu Liễu Hân Mẫn đánh cú này như vậy, Lục Ẩm Băng cũng không phải không có khả năng đáp trả, nhưng Hạ Dĩ Đồng ở bên cạnh, có những lời không thể nói ra, chỉ đành hứng trọn cú đánh này.
Già rồi thì sao? Già thì chững chạc chứ sao, biết nóng biết lạnh, biết yêu thương giúp đỡ người khác, sẽ không nổi giận vô cớ. Có cái rắm, ai già chứ, cô có già thì cũng đâu già bằng mẹ cô? Bà ấy từng này tuổi rồi vẫn còn quấn quýt bên ba cô, mình mới có ba mươi tuổi!
Lục Ẩm Băng tức giận, làm một phát hết ba bát canh gà, ăn hết ba bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/3512840/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.