Có kế hoạch sẽ khôi phục lại như trước, đầu tiên là phải làm việc và nghỉ ngơi như thường. Thức dậy vào khoảng 7 giờ sáng, tập luyện, sau đó dùng bữa, lại bắt đầu một ngày mới. Đây là kế hoạch của hai người trước khi đi ngủ.
Sáng hôm sau, Hạ Dĩ Đồng bị chuông báo thức làm tỉnh giấc, mở mắt ra, nhìn vế phía Lục Ẩm Băng đang nằm bên cạnh, Lục Ẩm Băng cũng mở to mắt, yên lặng nằm nhìn trần nhà, ánh mắt trống rỗng, như xác không hồn.
"Lục lão sư?" Hạ Dĩ Đồng quơ tay trước mắt Lục Ẩm Băng, đối phương không chút phản ứng.
Hạ Dĩ Đồng lớn giọng gọi: "Lục Ẩm Băng."
Lúc này Lục Ẩm Băng mới từ từ di chuyển ánh mắt, nhìn về phía cô, nhưng lại chẳng để cô trong mắt. Hạ Dĩ Đồng sốt ruột, dựng Lục Ẩm Băng dậy, "Rốt cuộc là sao vậy?"
Lục Ẩm Băng nhìn cô, đầu óc rỗng tuếch, hơi hé miệng, không thể sắp xếp trật tự ngôn từ.
"Lục lão sư, có phải cơ thể chị không thoải mái? Hạ Dĩ Đồng đưa tay thăm dò, dán lên trán cô, "Hình như sốt rồi?"
Lời nói Hạ Dĩ Đồng chậm nửa nhịp rồi mới lọt vào tai Lục Ẩm Băng, lúc cô muốn mở miệng ngăn cản, Hạ Dĩ Đồng đã đang tìm hộp thuốc trong ngăn tủ, bên trong có nhiệt kế.
Lục Ẩm Băng ngoan ngoãn ngậm lấy nhiệt kế, con ngươi đen láy vẫn luôn hướng về người mặc quần áo ngủ đang ngồi bên mép giường, ngũ giác trì độn dần khôi phục, bên tai cũng trở nên thanh tịnh.
"36.8°C." Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/2053352/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.