Hạ Dĩ Đồng bị Lục Ẩm Băng đùa giỡn đến mức không biết giấu mặt đi đâu, trong kẽ hở vẫn cố gắng tìm một cơ sở vững chắc để xác thực suy đoán của mình: "Lục lão sư, chị nói thật cho em biết, rốt cuộc chuyện tối qua là mơ hay thật?"
Lục Ẩm Băng nhìn cô một cái, tựa tiếu phi tiếu: "Em đoán xem."
Hạ Dĩ Đồng khóc không ra nước mắt.
Làm sao cô đoán được, buổi tối qua bị giày vò khổ sở, cho dù ngày không hoạt động nhiều, không tới nỗi bẩn nhưng mà tối cũng không tắm, còn tối qua... trước khi làm chuyện đó, Lục Ẩm Băng cũng có tắm giúp cô đâu, cô nhớ rõ sau đó còn có chuyện đó nữa...
Lục Ẩm Băng yên lặng nhìn Hạ Dĩ Đồng phát huy sức tưởng tượng, sau đó tự biến mình đỏ như con tôm, cô muốn bóp gương mặt mềm mại non nớt kìa: "Em đang nghĩ chuyện gì không phù hợp với trẻ em chứ gì?"
Hạ Dĩ Đồng có phần khó nói: "Tối qua chị có tắm cho em không?"
"Em đoán xem?"
Hạ Dĩ Đồng như sắp khóc tới nơi.
"Không." Lục Ẩm Băng nhanh chóng trả lời.
Hạ Dĩ Đồng: ". . . Thôi không sao."
Lục Ẩm Băng còn nói: "Em nghĩ gì nhiều vậy? Tối qua chị nói chuyện với em một lúc, em cũng đáp lại chị, em nói trong chuyện vợ chồng ân ái, em thích kiểu hơi táo bạo làm càn, em phải kiềm chế bản tính này trong một thời gian dài rồi, hi vọng sau này có thế sống chung hòa hợp."
Hạ Dĩ Đồng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-thanh-doi/2053347/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.